Trang

Diệp Kính Thiên: Nguyễn Tấn Dũng có thắng không?

Khả năng được đề cử chức Tổng bí thư khóa 12 cho Nguyễn Tấn Dũng có thể chắc chắn. Đây mới chỉ là hiệp một. Sang hiệp hai – bầu cử Ban chấp hành Trung ương khóa 12 – mới là chủ yếu.

Anh Ba Thanh: Nguyễn Phú Trọng sẽ làm Tổng bí thư nửa nhiệm kỳ đầu khóa XII ?

Khai mạc hội nghị, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã hé lộ một chi tiết đáng lưu ý trong báo cáo đó là về đề xuất tiêu chí xem xét trường hợp "đặc biệt"

19.6.14

Vinh Chấn - Không “thoát Trung” thì làm gì? Không “phò Nguyễn Tấn Dũng” thì theo ai?

Để rộng đường dư luận, xin đăng bài viết của tác giả Vinh Chấn ủng hộ giải pháp "thoát Trung" qua ngả "Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng" sau đây. Không biết tác giả đã hỏi ý kiến Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng xem ông đã sẵn sàng lãnh đạo cuộc đổi mới II này chưa? Việc kỳ vọng và đặt gánh nặng cải cách vào tay một cá nhân, dù đó là người có quyền lực như Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cho thấy nhiều người chúng ta không muốn gánh việc nước, mà chỉ muốn có một ông Bụt hiện ra và làm tất cả mọi thứ cho mình. Phá thế khó khăn mà thoát ra cũng là một cuộc tập dượt trí và lực, để khi phá ra được chúng ta đủ trưởng thành để duy trì một nền dân chủ. Nếu cái gì cũng dựa vào người khác làm hộ, sao quốc dân trưởng thành cho được?


10.6.14

Nguyễn Thanh Giang - Bộ trưởng Quốc Phòng chống lại Thủ Tướng?

Từ ngày Trung Quốc ngang nhiên hạ đặt giàn khoan HD 981 trong hải phận Việt Nam lương tri nhân loại bị xúc phạm mạnh. Hàng loạt học giả, chính khách, nhà lãnh đạo … ở nhiều nước đều lên án Trung Quốc, bênh vực Việt Nam:


Tại hội nghị “Đối thoại Shangri-La 13”, sau khi chỉ trích gay gắt “Việc Trung Quốc sử dụng vũ lực và đe dọa trong những tranh chấp chủ quyền là hành động không thể biện hộ. Không thể dựa vào bạo lực vào áp bức mà phải dùng những biện pháp hòa bình để giải quyết xung đột”, Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe đã chính thức tuyên bố: “Nhật Bản không ngần ngại và luôn sẵn sàng hỗ trợ, viện trợ các nước ASEAN bao gồm Việt Nam và Philipin trong những nỗ lực nhằm bảo đảm an toàn và tự do hàng hải, hàng không”.

Mở đầu bài phát biểu của mình, Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ, ông Chuck Hagel cũng chỉ mặt, lên án Trung Quốc: “Trong những tháng gần đây, Trung Quốc đã đơn phương tiến hành xâm chiếm lãnh hải trên Biển Đông, làm mất ổn định khu vực”. Ông cảnh báo rằng, Washington sẽ không ngồi yên khi trật tự thế giới bị đe dọa và khi có bất kỳ quốc gia nào phớt lờ luật pháp quốc tế.

Ngay trong ngày 30/5, Bộ trưởng Quốc phòng ba nước gồm Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Australia David Johnston và Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Nhật Bản Itsunori Onodera đã sốt sắng tiến hành ngay một cuộc hội đàm bên lề Đối thoại Shangri-La.

Hội đàm đã ra một tuyên bố chung kêu gọi Trung Quốc kiềm chế các hoạt động làm căng thẳng gia tăng và yêu cầu làm rõ các đòi hỏi chủ quyền trên cơ sở luật pháp quốc tế, bao gồm Công ước năm 1982 của Liên hiệp quốc về Luật Biển (UNCLOS).

Tuyên bố nhấn mạnh lợi ích chung của việc duy trì tự do hàng hải và hàng không trên biển Đông và biển Hoa Đông, đồng thời phản đối mạnh mẽ việc sử dụng vũ lực nhằm đơn phương thay đổi hiện trạng trên vùng biển khu vực.

Không khí nồng ấm đang hết sức có lợi cho ta, thì bất ngờ, Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh, như hắt bát nước lạnh vào mặt mọi người khi ông nói:
“Những vấn đề có liên quan đến hai nước thì cần giải quyết song phương… Trên thực tế, ngay ở trong quốc gia, hay mỗi gia đình cũng còn có những mâu thuẫn, bất đồng, huống chi là các nước láng giềng với nhau còn tồn tại tranh chấp về biên giới, lãnh thổ, hoặc va chạm là điều khó tránh khỏi”. “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp, chỉ còn tồn tại vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông nên đôi khi cũng có những va chạm gây căng thẳng như sự việc ngày 1/5/2014”.
Làm sao có thể nói “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp …” khi mà họ đã giết của ta 75 người ở Hoàng Sa, năm 1974, 64 người ở Trường Sa, năm 1988, 6 vạn người vừa chết vừa bị thương khi họ sang “dạy cho Việt Nam một bài học”, năm 1979. (Nỗi đau, nỗi nhục này lớn bội phần so với nỗi đau thương do ta tự giết nhau trong trận chiến Nam - Bắc vì đây là chuyện người Trung Quốc sang giết chiến sỹ và đồng bào ta rất dã man, tàn hại).

Làm sao có thể nói “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp …” khi họ đang đâm chìm và phá hỏng của ta hơn 30 tầu thuyền, giết và làm bị thương hàng loạt người của ta trong vùng hạ đặt trái phép giàn khoan HD 981.

Làm sao có thể nói “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp …” khi núp dưới chiêu bài làm kinh tế họ đang xây dựng hàng loạt “căn cứ địa” ở Tây Nguyên, Vũng Áng, Nghĩa Hưng … Họ đưa lao động phổ thông sang sinh con đẻ cái, lập “Làng Tàu”, “Phố Tầu” để xây dựng “đội quân thứ năm”.

Làm sao có thể nói “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp …” khi Chủ tịch TLĐLĐVN Đặng Ngọc Tùng phải cảnh báo giữa Quốc hội về con số nhập siêu từ Trung Quốc năm 2013 lên đến hơn 23 tỷ USD, đồng thời nêu lên nghi vấn: “Tôi không hiểu sao 90% dự án nguồn điện, 80% dự án giao thông, các nhà thầu Trung Quốc đều trúng thầu. Trúng thầu, sau đó để xảy ra tình trạng tiến độ chậm, chất lượng không đảm bảo, làm tăng giá thành, và đặc biệt là không sử dụng nhân công Việt Nam”.

Làm sao có thể nói “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp…” khi hết bọn “thương gia” Trung Quốc này đến bọn khác sang Việt Nam phá hoại sản xuất, hủy hoại môi trường thông qua các thủ đoạn thu mua rễ sim, rễ hồi, ốc bươu vàng, đỉa …

Nguyễn Phú Trọng bị lên án là vô cảm, vô lương, vô trách nhiệm với Tổ quốc, đồng bào khi đang tâm ngoảnh mặt làm thinh trước đại họa của đất nước. Phùng Quang Thanh được đưa lên diễn đàn thì lại ăn nói lăng nhăng, nhảm nhí.

Không biết dư luận bảo anh này là nội ứng của Trung Quốc có đúng không nhưng không thể không nghi ngờ khi anh ta đứng trước diễn đàn quốc tế tố cáo ta “tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông” với Trung Quốc nên ta đã gây nên “những va chạm căng thẳng như sự việc ngày 1/5/2014”.
Anh ta còn chạy tội xâm lăng, xóa nhòa tội ác cho bọn dã thú Đại Hán khi tuyên bố xanh rờn: “các nước láng giềng với nhau còn tồn tại tranh chấp về biên giới, lãnh thổ, hoặc va chạm là điều khó tránh khỏi”.

Sao Thanh lại bảo là ta tranh chấp với chúng??? Ta không hề tranh chấp gì với chúng. Chúng xông vào nhà ta đập phá tài sản, cướp của (đánh bắt trộm thủy hải sản, khoan trộm dầu khí), giết người. Chúng là lũ giặc bất lương, vô liêm sỷ. Đối với chúng, ta đành nín nhịn để giữ hòa khí chứ không thể xem là bạn được. Bất cứ ai còn nói bọn này là bạn “4 tốt” đều phải bị coi là lú lẫn, ngu xuẩn.

Trong gần hai trăm nước trên thế giới, thử đếm đầu ngón tay xem có mấy nước chuyên đi tranh giành xâm lấn bờ cõi với tất cả các nước xung quanh như bọn này? Tham tàn như lũ Đại Hán chỉ là hy hữu, là quái dị chứ sao Thanh lại cho “là điều khó tránh khỏi”!

Trên Đài Tiếng nói Việt Nam sáng 6 tháng 6 người ta còn nghe Thanh lu loa rằng phải cảnh giác trước thủ đoạn xúc xiểm từ bên ngoài. Ai xúc xiểm? Xúc xiểm những gì?

Trong nhà thờ cố TBT Lê Duẩn ở Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, nghe nói có tấm hoành phi ghi câu nói bất hủ sau đây: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc”. Câu này rất đúng. Ta vì dại dột mà bị Liên Xô, Trung Quốc xúc xiểm xông vào đánh Mỹ. Ăn miếng trả miếng, bây giờ tại sao ta không “học tập” họ mà làm cho được việc này: Xúc xiểm Hoa Kỳ, Nhật Bản … vì Việt Nam mà đánh Trung Quốc. Việc này hoàn toàn có thể trở thành hiện thực nếu ta có đường lối đối ngoại sáng suốt, có những lãnh đạo thực sự tài ba. Hoa Kỳ, Nhật Bản rất có thể sẵn sàng xông vào đánh Trung Quốc vừa để lôi kéo Việt Nam, vừa để bảo vệ quyền lợi giao thương của họ trên Biển Đông, đồng thời ngăn chặn ý đồ bá quyền Đại Hán uy hiếp vị trí siêu cường số một của Hoa Kỳ. Trong bài phát biểu về chính sách ngoại giao tại buổi lễ tốt nghiệp của Học viện Quân sự West Point ngày 28.5, ông Obama cho biết quân đội Mỹ sẵn sàng tham chiến. Ông nói: “Sự hung hăng mất kiểm soát trong khu vực, dù ở Ukraine, trên biển Đông hoặc bất kỳ nơi nào trên thế giới cuối cùng cũng sẽ ảnh hưởng đến đồng minh của chúng ta và có thể buộc quân đội của chúng ta can thiệp”.

Có người bảo diễn văn của Phùng Quang Thanh đã được Bộ Chính trị duyệt từng câu từng chữ. Tôi rất không tin. Trong 16 con người ấy dù có những kẻ Lú thì cũng còn phải có Người khôn chứ.
Đóan rằng, trước khi đi, đồng chí Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương chỉ thỉnh thị ý kiến ông Chủ tịch Quân ủy Trung ương. Cho nên cái văn khi ở đây mới ám phải mùi tử khí khăm khẳm đến thế!
Phùng Quang Thanh sai rồi! Anh đến Shangri-La trong tư thế Bộ trưởng Quốc phòng, thành viên Chính phủ, thì anh phải xin ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng và phải mang tinh thần của Chính phủ chứ.

Những người của Chính phủ như Phó thủ tướng Phạm Bình Minh, Đại sứ nước ta tại Indonesia Nguyễn Xuân Thủy, Đại sứ nước ta tại Mỹ Nguyễn Quốc Cường, Phó chủ nhiệm Ủy ban Biên giới quốc gia Trần Duy Hải, Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Lê Hải Bình … đều rất đường hoàng, cương nghị chứ có đâu dúm dó tồi tệ như Phùng Quang Thanh.

Ngay cả Chủ tịch TLĐLĐVN Đặng Ngọc Tùng, trước Quốc hội, cũng tranh thủ nhắc lại ý của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: nhân dân Việt Nam luôn mong muốn hòa bình hữu nghị, nhưng nhất định không chấp nhận một thứ hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó, đồng thời ông nghiêm khắc nhắn nhủ bọn Lú: “Đây là bài học cho những ai còn mơ hồ về 16 chữ vàng, về 4 tốt”.

Hơn thế nữa, tại Hội thảo Quốc tế về Tương lai Châu Á lần thứ 20 do hãng tin Nikkei tổ chức, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam và Thủ tướng Shinzo Abe đã “đồng ý tăng cường hợp tác nhằm bảo đảm an ninh biển giữa lúc Trung Quốc ngày càng hung hăng trong các vùng biển lân cận”, nhờ vậy, nguồn tin từ bộ Quốc phòng Nhật Bản cho biết, nước này sẽ điều một tàu vận tải đổ bộ có bãi đáp cho tám trực thăng chuyển quân và chống tàu ngầm thuộc Lực lượng Phòng vệ vùng biển đến Biển Đông chở theo 140 binh lính Mỹ và Úc tham gia diễn tập cứu hộ với Việt Nam, Cam Bốt và Philippines…

Theo tinh thần ấy, phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Việt Nam Lê Hải Bình trong cuộc họp báo ngày 5/6 vừa qua cũng khẩn khoản: “...Việt Nam hy vọng Hoa Kỳ sẽ có tiếng nói mạnh mẽ hơn cũng như có thêm hành động thực tế hơn nữa góp phần duy trì hòa bình, ổn định, an ninh, an toàn hàng hải và giúp giải quyết các tranh chấp chủ quyền trong vùng theo đúng luật quốc tế...”

Những người của Chính phủ khẩn trương như thế, cộng đồng nhân loại sốt sắng đến thế, vậy mà!, cái anh chàng Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh lại gạt hết đi để khăng khăng tuyên bố: “Những vấn đề có liên quan đến hai nước thì cần giải quyết song phương …”.

Thật không còn gì khờ dại hơn! Giặc xông vào nhà cướp của, giết người; chưa đú sức đem gậy gộc gươm súng ra tống cổ chúng đi thì ít nhất cũng phải la làng cho thiên hạ kéo đến. Khoanh tay lại chỉ cãi cọ “song phương” tức là tự ộp mạng cho chúng. Phải chăng Thanh đang thực hiện ý đồ Trung Quốc ép Việt Nam tự cô lập để làm miếng mồi ngon cho bọn Đại Hán dã man?

Vì quá bức xúc lo âu cho vận mệnh quốc gia, tôi đã nặng lời, xin độc giả lượng thứ.

Tôi nghĩ rằng nếu chưa nỡ đưa Phùng Quang Thanh ra tòa về tội phản quốc, bao che cho giặc thì cũng phải đem ông ta ra kiểm điểm trước Hội đồng Chính phủ về tội chống lại Thủ tướng.

Tại Hội nghị Shangri-La 12 Thủ tướng đã từng xác định mức độ cần thiết của sự tham dự của Hoa Kỳ vào chính sự Đông Nam Á: “Tôi tin rằng các nước trong khu vực đều không phản đối can dự chiến lược của các nước ngoài khu vực nếu sự can dự đó nhằm tăng cường hợp tác vì hòa bình, ổn định và phát triển. Chúng ta có thể kỳ vọng nhiều hơn vào vai trò của các nước lớn, nhất là Hoa Kỳ và Trung Quốc, hai cường quốc có vai trò và trách nhiệm lớn nhất (tôi xin nhấn mạnh là lớn nhất) đối với tương lai quan hệ của chính mình cũng như của cả khu vực và thế giới... Chúng ta trông đợi và ủng hộ Hoa Kỳ và Trung Quốc khi mà các chiến lược, các việc làm của hai cường quốc này tuân thủ luật pháp quốc tế, tôn trọng độc lập chủ quyền của các quốc gia, vừa đem lại lợi ích cho chính mình, đồng thời đóng góp thiết thực vào hòa bình, ổn định, hợp tác và thịnh vượng chung”.

Sau cuộc họp với Tổng thống Philippines Benigno Aquino ngày 21 tháng 5 năm 2014, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã công bố rằng: “Lãnh đạo hai nước đã đồng thuận trong việc Trung Quốc nên bị cộng đồng quốc tế lên án về vụ giàn khoan và rất nhiều các hành động trái phép khác trên biển.”

Một số người căn cứ vào câu trả lời phỏng vấn sau đây của Nguyễn Tấn Dũng để dè bỉu: “Việt Nam không tham gia bất cứ liên minh quân sự nào để chống lại một quốc gia khác. Đây là chính sách đối ngoại nhất quán của Việt Nam. Chúng tôi đã công khai về điều này rất nhiều lần với thế giới".

Nói thế là đúng. Chính tôi cũng chủ trương như vậy, cũng từng nói như vậy, nhưng đầy đủ hơn, trong một câu được chọn làm đầu đề của một bài công bố trên các trang mạng ngày 11 tháng 5 vừa rồi: “Không liên minh với Hoa Kỳ để chống Trung Quốc, nhưng cần/phải liên minh với Hoa Kỳ để giữ Biển Đông”.

Tôi tin, khi cần, Thủ tướng cũng sẽ nói đầy đủ cả hai mệnh đề như thế.

Một số người chê trách Thủ tướng nói một đàng, làm một nẻo hoặc nói mà không làm. Thực tế cho thấy ông đã muốn thật, đã nói thật nhưng chưa thể làm nổi. Còn đường lối “kinh tế thị trường định hướng XHCN”, Đảng còn đứng trên luật pháp, báo chí còn bị ngáng miệng … thì có mời Lý Quang Diệu sang làm thủ tướng cũng không thể chống được tham nhũng. Tội của Vinashin, Vinaline … chủ yếu là do chủ trương “Kinh tế quốc doanh làm chủ đạo”. Đưa Trung Quốc vào Tây Nguyên là do cái hớ hênh của Nông Đức Mạnh, Thủ tướng không thể làm trái quyết định của Tổng Bí thư. Bắt ai, thả ai không hoàn toàn do Thủ tướng…

Giữa trạng huống đau buồn hiện nay, chỉ riêng câu nói sau đây hoàn toàn xứng đáng được tung hô vạn tuế:
“Tôi muốn nhấn mạnh rằng, Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền và lợi ích chính đáng của mình bởi vì chủ quyền lãnh thổ, chủ quyền biển đảo là thiêng liêng. Chúng tôi luôn mong muốn có hòa bình, hữu nghị nhưng phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển, và nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó”.
Thật là hào sảng, thật là oanh liệt, thật là chí lý.

Trong không gian của những lãnh đạo câm lặng, của những tướng lĩnh ú ớ, của những đại biểu Quốc hội nhăng cuội (như Nguyễn Bắc Việt, ĐBQH Ninh Thuận, phát biểu tại nghị trường hôm 2.6.2014), câu nói trên của Thủ tướng như cứu với ta thóat khỏi được nỗi u hoài bi quan thê thảm để đón nhận chút ánh sáng của niềm tin.

Hãy biết trân quý tinh thần sáng suốt và sự dũng cảm ấy. Sống dưới trướng của một TBT Lú, bên cạnh một ông tướng tồi cùng với bao nhiêu thuộc hạ của họ, hẳn là Thủ tướng bị đặt trong tình huống “tứ bề thọ địch”. Hãy sát cánh cùng Thủ tướng, hãy bảo vệ và khích lệ Thủ tướng. Tôi kêu gọi.

Tôi không hề nịnh Nguyễn Tấn Dũng. Tôi không quen biết, không thuộc phe cánh mà cũng không cần gì ở Nguyễn Tấn Dũng (Tôi đã già, gần 80. Chỉ còn đêm dài trăn trở đôi khi ứa nước mắt. Không còn ăn được nhiều. Quần áo con cháu thỉnh thoảng lại mua tặng nhưng không biết mặc để làm gì. Không dám nhận bất cứ chức tước nào nữa vì đã hơi tàn lực kiệt), nhưng tôi hiểu rằng phù Nguyễn Tấn Dũng trong tình thế này là mệnh lệnh trái tim, là nghe theo tiếng kêu cứu thậm nguy của Tổ quốc.

Không thể lưỡng lự được nữa để bọn thần phục Bắc Kinh đang ngày một ấn sâu thêm cái cổ dân tộc này vào tròng đô hộ Đại Hán. Tuy nhiên, chưa thể lật đổ ĐCSVN được đâu. Chưa thể xóa tan “xứ mù” thì đành phải biết gạn đục khơi trong để suy tôn ngay cả người chột. Huống chi đôi mắt NTD tương đối sáng đấy chứ. Đừng nệ bằng cấp. Loại giáo sư-tiến sỹ kia thì sao sánh được với chàng y tá nọ.

Lại nữa, còn đấy nhân dân ta với đầy đủ tư chất trác việt, với hùng khí ngàn xưa đang tạm thời bị dồn nén (Vừa qua chỉ một kích động nhỏ, không biết từ Chính phủ, từ gián điệp Tàu hay từ Việt Tân mà sức quật cường đã bùng phát kinh hoàng đến thế).

Còn đấy những Trần Huỳnh Duy Thức, Vi Đức Hồi, Phạm Chí Dũng, Ngô Bảo Châu, Đỗ thị Minh Hạnh, Lê Quốc Quân, Phạm Hồng Sơn … Cho nên hy vọng rằng, chỉ cần có tiếng sấm, triệu triệu mầm biếc nhất định sẽ bật lên óng ánh sắc trời, xua tan ám khí nội phản ngoại tặc.
Hà Nội 10 tháng 6 năm 2014

Nguyễn Thanh Giang

Theo Dân Luận

25.5.14

Thanh Bình - Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: 'Không đánh đổi chủ quyền lấy hữu nghị viển vông'

Định hoan hô Thủ tướng nhưng xét thấy câu này chứng tỏ Việt Nam không hề có ý định thay đổi chính sách ngoại giao, nên lại thôi: "Ngoài ra, Thủ tướng cũng khẳng định Việt Nam không tham gia bất cứ liên minh quân sự nào để chống lại một quốc gia khác và đây là chính sách đối ngoại nhất quán của Việt Nam."
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong một cuộc họp báo tại Philippines. Ảnh: Thanh Bình

15.10.12

Quyết định bỏ phiếu ủng hộ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng diễn ra như thế nào?

Như tin trước Bồ Câu Đen đã đưa, đồng chí Nguyễn Tấn Dũng được 129/175 phiếu ủng hộ (~73,71%). “Người Đưa Tin” có sự nhầm lẫn khi cung cấp thông tin cho Bồ Câu Đen về lời phát biểu của 5 ý kiến yếu ớt, ông Nguyễn Tuấn Khanh (6 Khanh) Phó ban Tổ chức Trung ương là người nổ phát súng đầu tiên ủng hộ tuyệt đối đồng chí Nguyễn Tấn Dũng tiếp tục điều hành Chính phủ.



5 ý kiến yếu ớt đề nghị xem xét kỷ luật đồng chí Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng gồm có: đ/c Nguyễn Doãn Khánh (Bí thư Tỉnh ủy Phú Thọ); đ/c Huỳnh Ngọc Sơn (Phó Chủ tịch Quốc Hội); đ/c Vũ Trọng Kim (Phó Chủ tịch kiêm Tổng thư ký Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, đ/c Vũ Trọng Kim là Ủy viên Trung ương Đảng “đậu vớt” trong kỳ bầu cử vừa qua); đ/c Phạm Quang Nghị (Bí thư Thành ủy Hà Nội) và đ/c Phan Văn Sáu (Bí thư Tỉnh ủy An Giang).

Sau phần phát biểu của các Ủy viên Trung ương, đ/c Trương Tấn Sang và đ/c Phạm Quang Nghị nhận thấy tình thế không còn thuận lợi nên đã đề nghị không bỏ phiếu (vì đã có quá nhiều ý kiến ủng hộ rồi). Nhưng, đ/c Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng; đ/c Đại tướng, Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Phùng Quang Thanh; đ/c Thượng tướng, Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng, Đô đốc Hải Quân Nguyễn Văn Hiến; đ/c Trung tướng, Thứ trưởng Bộ Công An Tô Lâm kiên quyết yêu cầu bỏ phiếu để rõ ràng và công bằng. Được biết, trong quá trình bỏ phiếu, đ/c Trương Tấn Sang lặng lẽ rời Hội nghị khi chưa kết thúc với lý do gặp mặt các Doanh nhân Việt Nam tiêu biểu.

Hôm nay, Hội nghị Trung ương 6 họp ngày cuối cùng bàn về chủ đề Biển Đông và sẽ bế mạc vào lúc 18h.

Bồ Câu Đen: Chúng tôi đang tiếp tục theo dõi thông tin và sẽ sớm công bố với bạn đọc.

12.10.12

Hà Nội đòi Bắc Kinh chấm dứt xâm phạm các đảo của Việt Nam trên biển Đông


Hà Nội đòi Bắc Kinh phải ngừng tất cả các hình thức xâm phạm chủ quyền Việt Nam với quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa trên biển Đông. Đó là tuyên bố do đại diện Bộ Ngoại giao Việt Nam Lương Thanh Nghị đưa ra ngày thứ Sáu.

Nhà ngoại giao Việt Nam lưu ý rằng trong những ngày gần đây, phía Trung Quốc đã thực hiện hàng lọat hành động vi phạm nghiêm trọng quyền chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa trên biển Đông.


Tuyên bố nói đến hành động của phía Trung Quốc nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập CHND Trung Hoa, như tổ chức thượng kỳ trên đảo Phú Lâm, diễn tập quân sự trong vùng biển đảo này. Phát ngôn viên Lương Thanh Nghị nhấn mạnh rằng những bước đi như vậy vi phạm tất cả những thỏa thuận song phương hiện có, trong đó có những điều khỏan cơ bản của Tuyên bố chung về giải quyết vấn đề trên biển, mà Trung Quốc và Việt Nam đã ký kết hồi tháng Mười 2011.

Hành động của Trung Quốc, theo nhận định của nhà ngoại giao, là trái ngược với tinh thần Tuyên ngôn về cách ứng xử của các bên ở biển Hoa Nam (Biển Đông), được ký kết năm 2002 giữa Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) và Trung Quốc. Những hành động như vậy của Bắc Kinh gây nghi ngờ về chủ quyền của Việt Nam với quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa, là mâu thuẫn với tinh thần láng giềng thân thiện trong quan hệ của hai nước, - nhà ngoại giao Lương Thanh Nghị nhấn mạnh.

11.10.12

7 LẦN GIẢI PHÓNG THỦ ĐÔ TRONG LỊCH SỬ DÂN TỘC


Trong lịch sử trải dài 1000 của mình, đã có 7 lần thủ đô Thăng Long - Hà Nội được giải phóng khỏi sự chiếm đóng của các thế lực ngoại bang.


 1. Cuộc chiến chống quân Nguyên - Mông lần 1 (1258)

Cuối tháng 9/1257, sau khi dụ hàng vua Trần không thành công, Mông Cổ đã đưa quân tràn qua biên giới Đại Việt. Sau khi nhận được tin cấp báo, vua Trần lập tức đem đại quân đi chống giặc

Cuộc đụng độ lớn đầu tiên diễn ra tại Bình Lệ Nguyên vào ngày 12/12. Thế giặc quá mạnh, nhận thấy không thể kéo dài cuộc chiến, quân Trần chủ động rút lui về Phù Lỗ. Ngày 18/1/1258, quân Mông Cổ tiến đánh Phủ Lỗ. Quân Trần một lần lữa rút lui, đồng thời di tản cư dân và của cải khỏi thành Thăng Long. Vào ngày 21/1/1258, 8.000 quân Mông tràn xuống chiếm Thăng Long.

Những gì bày ra trước mắt quân xâm lược là một kinh thành trống rỗng. Không có lương thực, quân Mông Cổ phải đi cướp bóc ở vùng ngoại ô, nhưng hầu như không cướp được gì và còn hay bị phục kích.

Đêm 28/1/1258, quân Trần bất ngờ phản công. Quân Mông Cổ chủ quan, không kịp đối phó và bị thua to tại Đông Bộ Đầu. Bị thất thế, quân xâm lược bỏ Thăng Long ngày 29/1 và tháo chạy thẳng về Vân Nam. Nhà Trần đại thắng.

 2. Cuộc chiến chống quân Nguyên - Mông lần 2 (1285)

Năm 1271, người Mông Cổ lập ra triều Nguyên trên lãnh thổ Trung Quốc. Nhằm phục vụ tham vọng mở rộng rãnh thổ của hoàng đế Hốt Tất Liệt, ngày 27/1/1285, 50 vạn quân Nguyên ào ạt đánh vào lãnh thổ Đại Việt.

Với lực lượng áp đảo quân xâm lược liên tiếp đẩy lui quân Trần trên các trận địa và đến giữa tháng 2/1285 thì áp sát kinh thành Thăng Long.

Ngày 17/2, quân hai bên đại chiến bên bờ sông Hồng. Quân Trần vừa đánh vừa di dân khỏi Thăng Long. Khi kinh thành đã trống không thì quân Trần cũng rút lui. Quân Nguyên chiếm Thăng Long ngày 19/2.

Sau các trận đánh ác liệt để kìm chân địch, quân Trần phản công từ tháng 5/1285, với các trận thắng lớn ở Hàm Tử - Tây Kết và Chương Dương Độ. Thừa thắng, quân Trần quyết định tấn công giải phóng kinh thành Thăng Long.

Trước sức tấn công mạnh mẽ của người Việt, quân Nguyên phải rút chạy khỏi thành Thăng Long về đóng ở bờ Bắc sông Hồng. Ngày 9/6/1285, thành Thăng Long được giải phóng.

Ngày 10/6/1285, 2 vạn quân Đại Việt tấn công quân Nguyên ở bờ Bắc sông Hồng. Quân Nguyên đại bại, phải rút chạy về phía Bắc.

3. Cuộc chiến chống quân Nguyên - Mông lần 3 (1288)

Sau thất bại trong việc chinh phạt Đại Việt năm 1285, hoàng đế Hốt Tất Liệt vẫn không từ bỏ kế hoạch chiếm Đại Việt. Gần như ngay lập tức, kế hoạch tái chinh phạt được triển khai. Tháng 12/1287, lấy cớ đưa Trần Ích Tắc về nước lập làm An Nam Quốc Vương, hàng chục vạn quân Nguyên tiến vào Đại Việt bằng đường thủy và đường bộ.

Sau trận Vạn Kiếp và nhiều cuộc đụng độ ở vùng Tây Bắc, quân Nguyên áp sát Thăng Long. Ngày 2/2/1288, quân Nguyên do Thoát Hoan cầm đầu bắt đầu đánh thành. Sau nhiều ngày cố thủ, quân Trần rút khỏi thành.

Quân Nguyên chiếm được thành, nhưng cũng như lần trước, không tìm thấy lương thực cho quân linh. Trong lúc đó, quân Đại Việt đã phản công và kiểm soát vùng Hải Dương, Hải Phòng, đẩy Thoát Hoan vào nguy cơ bị cắt đường về Vạn Kiếp. Trước tình hình này, Thoát Hoan bỏ Thăng Long để quay về Vạn Kiếp.

Tại Vạn Kiếp, do lương thảo ngày càng ít và thường xuyên bị quân Trần tấn công, Thoát Hoan quyết định rút quân khỏi Đại Việt vào cuối tháng 3/1288. Cùng với đạo quân bộ của Thoát Hoan, đạo quân thủy của nhà Nguyên do Ô Mã Nhi và Phàn Tiếp chỉ huy cũng rút lui và bị quân Trần hủy diệt tại cửa biển Bạch Đằng.

4. Cuộc chiến chống quân Minh (1428)

Năm 1406, nhà Minh đem quân đánh nhà Hồ. Do không được lòng dân, triều Hồ sụp đổ và mất nước vào tay người phương Bắc. Thành Thăng Long bị chiếm vào tháng 1/1407 và đổi tên thành Đông Quan. Sau thất bại của nhà Hồ, nhiều cuộc nổi dậy chống Minh đã diễn ra, nhưng đều bị dẹp một cách tàn khốc.

Đến năm 1418, cuộc khởi nghĩa Lam Sơn do Lê Lợi lãnh đạo đã bùng nổ. Trải qua giai đoạn hoạt động ở vùng núi Thanh Hoá (1418-1423), tiến vào phía Nam (1424-1425), nghĩa quân ngày càng hùng mạnh và bắt đầu giai đoạn giải phóng Đông Quan từ năm 1426.

Nghĩa quân đã giành được các chiến thắng lẫy lừng ở Tốt Động – Chúc Động (1426) và Chi Lăng – Xương Giang (1427), đầy người Minh đến tình thế phải giảng hòa và rút quân về nước. Ngày 3/1/1428, Đông Quan được giải phóng. Nước Việt không còn một mống quân xâm lăng.

Sau cuộc kháng chiến, Nguyễn Trãi - một lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa đã viết bài Bình Ngô đại cáo để tuyên cáo cho toàn thể nhân dân biết về chiến thắng vẻ vang của nghĩa quân Lam Sơn.

5. Cuộc chiến chống quân Thanh (1788)

Tháng 7/1788, với sự cầu cứu từ Lê Chiêu Thống, hoàng đế Càn Long của nhà Thanh đã nhân cơ hội sai Tôn Sĩ Nghị đem hơn 20 vạn quân chia làm 3 đạo tiến về Đại Việt với danh nghĩa phù Lê.

Với lực lượng mỏng ở miền Bắc, quân Tây Sơn không chặn được bước tiến của quân Thanh. Ngày 17/12/1788, quân Thanh chiếm đòng thành Thăng Long. Ngày 22/12, Tôn Sĩ Nghị làm lễ sắc phong cho Lê Chiêu Thống ở điện Kính Thiên.

Cũng trong ngày 22/12, Nguyễn Huệ lên ngôi Hoàng đế tại Phú Xuân (Huế), lấy niên hiệu Quang Trung và ra lệnh xuất quân thần tốc ra Bắc. Chỉ sau hơn 1 tháng, đại quân của Quang Trung đã đền gần thành Thăng Long.

Trong ngày 30 tháng chạp Âm lịch (25/1/1789), Hoàng đế Quang Trung cho quân ăn tết trước rồi hạ lệnh tiến quân. Cuộc tổng tấn công bắt đầu vào đêm 30 tết. Chỉ trong 6 ngày, quân Tây Sơn hạ gần 10 đồn và bao vây đồn Ngọc Hồi – đại bản doanh của quân Thanh. Trước sức mạnh của quân đội Tây Sơn, đồn Ngọc Hồi nhanh chóng thất thủ.

 Chiều mồng 5 tết, Hoàng đế Quang Trung tiến vào Thăng Long trong sự chào đón của nhân dân, đánh dấu sự sụp đổ hoàn toàn của quân Thanh trên đất Đại Việt.

6. Cách mạng tháng 8/1945

Năm 1858, thực dân Pháp nổ súng xâm lược Việt Nam, bắt đầu cuộc chiến không cân sức với triều Nguyễn. Trong cuộc chiến này, Hà Nội đã bị quân Pháp chiếm đóng vào ngày 20/11/1873. Đến năm 1884, người Pháp đã xâm chiếm toàn bộ lãnh thổ Việt Nam và thiết lập bộ máy cai trị thuộc địa.

Trước sự đô hộ của người Pháp, phong trào giải phóng dân tộc Việt Nam bùng nổ. Hàng loạt cuộc khởi nghĩa đã được phát động, nhưng đều bị thực dân Pháp đàn áp dã man và đi đến thất bại.

Từ thập niên 1930, với sự ra đời của ĐCS Đông Dương và tổ chức Việt Minh, phong trào giải phóng dân tộc Việt Nam đã có một bước ngoặt lớn. Trước những biến động quốc tế sau cuộc CTTG thứ 2, Việt Minh và ĐCS đã tổ chức cuộc Cách mạng tháng tám, khởi đầu từ Tổng khởi nghĩa Hà Nội ngày 19/8/1945 rồi dần lan rộng ra khắp ba miền và cả nước.

Ngày 2/9/1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc bản Tuyên ngôn Độc lập tại quảng trường Ba Đình ở Hà Nội trước đông đảo nhân dân, chính thức khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Việt Nam phục hồi nền độc lập sau gần 100 năm Pháp thuộc. Hà Nội một lần nữa được do người Việt Nam làm chủ.

7. Giải phóng Thủ đô 10/10/1954

Sau cách mạng, thực dân Pháp đã núp bóng quân đồng minh để quay trở lại xâm lược Đông Dương. Sau hàng loạt các hoạt động khiêu khích và tấn công vũ trang, ngày 19/12/1946, quân Pháp tái chiếm Hà Nội. Cuộc kháng chiến chống Pháp của quân và dân Việt Nam bắt đầu.

Trải qua 9 năm, dưới sự lãnh đạo của Việt Minh, cuộc chiến đã kết thúc với chiến thắng Điện Biên Phủ ngày 7/5/1954. Sau chiến thắng lịch sử này, Hiệp định Geneve về đình chiến ở Đông Dương được ký kết.

Các hiệp định về việc chuyển giao Hà Nội được ký kết ngày 30/9/1954 và ngày 2/10/1954 tại Ủy ban Liên hợp đình chiến Trung ương. Sau đó, chính quyền Việt Minh đã phái các đội công an, trật tự, cảnh vệ, hành chính vào Hà Nội để chuẩn vị việc tiếp quản thành phố.

Ngày 10/10/1954, Hà Nội sạch bóng quân thù, hân hoan đón mừng những người con chiến thắng trở về tiếp quản. Sự kiện đó đánh dấu một bước ngoặt có ý nghĩa cực kỳ to lớn, mở ra một thời kỳ mới hết sức vẻ vang trong lịch sử ngàn năm của Thủ đô.

 HOÀNG PHƯƠNG (KIẾN THỨC)

10.10.12

Đơn khiếu nại GĐ Eximbank chi nhánh Bạc Liêu


CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
                         Ngày 20  tháng 06  năm 2011
ĐƠN KHIẾU NẠI
VỀ CÁC VIỆC LÀM KHÔNG CÓ TRÁCH NHIỆM VỀ ĐẠO ĐỨC NGHỀ NGHIỆP CỦA ÔNG NGUYỄN MẠNH TRIỀU QUYỀN GIÁM ĐỐC EXIMBANK CHI NHÁNH BẠC LIÊU
Kính gửi:
- Hội đồng quản trị Ngân Hàng Xuất Nhập Khẩu Việt Nam <Hội sở>.
- Ban Tổng Giám Đốc Ngân Hàng Xuất Nhập Khẩu Việt Nam <Hội sở>.
Tôi tên: Hồ Thị Thái Hiền
Chức vụ: Q.Trưởng phòng DVKH Eximbank Bạc Liêu
      Căn cứ đơn khiếu nại vv ban hành các văn bản sai quy định của Q.GĐ Eximbank Bạc Liêu gửi cho giám đốc Eximbank Bạc Liêu và các phòng ban chi nhánh ngày 20/5/2011
     Căn cứ Công văn số: 248/2011/EIBBL/CV “ V/v xử lý vi phạm truyền dẫn thông tin”: Trong đó quyền giám đốc Bạc Liêu ra văn bản không có căn cứ, chứng cứ cơ sở chứng tỏ tôi sai vì đơn đánh giá phó phòng tôi chưa trình lên lên Ban Tổng và HĐQT chứng tỏ tôi không vượt cấp và che giấu sự thật, gian dối với cấp trên do làm sai thất thóat chứng từ tài sản cơ quan
     Căn cứ CV số: 03B/2010/EIB-BL/CV V/v phân quyền cho ông Nguyễn Việt Chương phó giám đốc chịu trách nhiệm trực tiếp quản lý, giám sát điều hành, phân công công việc của phòng Dịch vụ khách hàng. Chịu trách nhiệm tổ chức, hướng dẫn, giám sát công tác kế tóan, hậu kiểm, lưu trữ chứng từ…
     Căn cứ Điều 3. Tiêu chuẩn tuyển dụng và Điều 10. Đánh giá sau thử việc tại quyết định số 1342/2010/EIB/QĐ-TGĐ ngày 11/8/2010 vv ban hành quy trình tuyển dụng nhân sự của Tổng giám đốc Eximbank
     Căn cứ Điều 10. Thành phần HĐ tuyển dụng tại chi nhánh và Điều 13. Thẩm quyền tuyển dụng tại quyết định số 386/2010/EIB/QĐ-HĐQT ngày 11/8/2010 vv ban hành quy chế tuyển dụng nhân sự của HĐQT Eximbank
     Căn cứ QĐ 938/2010/EIB/QĐ-TGĐ ngày 25/6/2010 V/v bổ nhiệm quyền trưởng phòng DVKH Chi nhánh Bạc Liêu của Tổng giám đốc Eximbank
     Căn cứ Tờ trình những sai phạm của phó phòng DVKH Trang Ngọc Yến Eximbank Bạc Liêu ngày 12/12/2010 của quyền trưởng phòng DVKH Eximbank Bạc Liêu
     Hiện tại, do giám đốc Eximbank Bạc Liêu thao túng nhân viên phòng DVKH chi nhánh làm việc không thông qua quyền trưởng phòng DVKH Eximbank Bạc Liêu nhưng quyền giám đốc lại ra văn bản ép tôi phải chịu trách nhiệm vì tôi là trưởng phòng (chịu trách nhiệm các công việc như: kế toán, thẻ, …). Do tính chất phức tạp của vấn đề và theo tinh thần trách nhiệm của Luật kế toán là phải có báo cáo lên cấp trên nên tôi kính báo cáo và trình những văn bản và ghi âm bằng chứng như sau:
     Tháng 7/2010, Eximbank chi nhánh Bạc Liêu thành lập, ông Nguyễn Mạnh Triều giám đốc chi nhánh phân công tôi Trưởng phòng DVKD lập bản kế hoạch tiếp thị. Tôi phụ trách đi tiếp thị các cá nhân và doanh nghiệp nhỏ, ông Nguyễn Việt Chương phó giám đốc tiếp thị doanh nghiệp lớn. Các công việc còn lại hoạt động nội bộ duyệt chứng từ do bà Trang Ngọc Yến phó phòng DVKH Eximbank chi nhánh Bạc Liêu thực hiện.
     Tôi có hỏi trong cuộc họp là: “nếu chị Yến làm sai thì sao?”
     Ông Triều nói: “Yến làm sai Yến chịu trách nhiệm”. Nhưng sau này giám đốc Eximbank Bạc Liêu cứ ép tôi nhận trách nhiệm vô cớ.
     Khi chi nhánh vừa họat động, không biết vô tình hay cố ý. Có 1 số người cứ cố tình làm rối lên, có người thao túng cho cấp dưới em phân công nhân viên. Sau này, chứng từ mở hồ sơ cho vay khách hàng doanh nghiệp thiếu rất nhiều. Từ tháng 1/2011 đến nay, phòng tín dụng (bộ phận giải ngân) vẫn chưa cung cấp chứng từ cho phòng dịch vụ khách hàng em. Nhân viên phòng em đã làm việc rất có trách nhiệm, hồ sơ lưu cẩn thận và đã báo cáo lên giám đốc Bạc Liêu bằng văn bản.
     Cũng có người thương tình chỉ em nói với họ lúc đầu là: “ Nếu bất ổn như vậy, nếu mọi người cứ tha hồ phân công công việc trong phòng em như vậy thì em sẽ trình giám đốc xin nhường phần việc và trách nhiệm của em lại cho người đó.”
     Giám đốc đã đồng ý và ra ngay QĐ03B/2010/EIBBL của quyền giám đốc chi nhánh Bạc Liêu phân công anh Nguyễn Việt Chương phó giám đốc chịu trách nhiệm quản lý, điều hành, phân công công việc trong phòng em. Và sau đó là phó phòng Trang Ngọc Yến ra sức phân công vì đã có giám đốc ủng hộ nên không sợ gì cả, làm việc không thông qua trưởng phòng còn thách trưởng phòng:” Báo cáo lên hội sở đi coi có làm gì được tui không?”. Theo quy định nếu nhân viên làm sai lần đầu nhắc nhở, lần 2 họp nhắc, lần 3 trình giám đốc. Mặc dù có thư ký ghi biên bản họp ban giám đốc hằng tuần nhưng khi hội sở xuống thì không thấy đâu.???
     Ngay cả quyền của trưởng phòng họ cũng lấy của em, xúi nhân viên nói tạt vào mặt em là:” Chị không có quyền, giám đốc mới có quyền.” Mặc dù em làm đúng và không có ý giành quyền với giám đốc chút nào. Em biết thân phận em lắm, em chỉ là con bài thế thân cho những việc làm sai của họ mà thôi.
     Sau đó, việc gì đến cũng sẽ đến. Chứng từ mở cif khách hàng doanh nghiệp thiếu rất nhiều. Giám đốc Eximbank Bạc Liêu lại ra văn bản 133/2010/EIBBL-CV bắt em chịu trách nhiệm. Nói là: “ Em chịu trách nhiệm vì em là trưởng phòng”.
     Em có thể kể tóm lược Phó phòng em thì như sau:
1/. Yến duyệt sai chứng từ nhiều lần: duyệt chứng từ du học vừa duyệt kiểm soát vừa duyệt chức năng trưởng phòng, duyệt sai thẻ, hồ sơ thiếu, duyệt sai chứng từ chuyển tiền của khách hàng Giang Hoài Viễn khiến khách hàng phản ứng la lối nhiều lần tại phòng DVKH CN Bạc Liêu….do không hài lòng về cung cách phục vụ khách hàng của bà Yến.
2/. Phân công không chấp hành: không báo cáo và đôn đốc nhắc nhở nhân viên, không kiểm tra nhân viên cuối ngày, chứng từ…theo bảng phân công. Trưởng phòng tiếp thị khách hàng người nước ngoài có cung cấp cho bà Yến số điện thoại khách hàng tên Danilo và yêu cầu bà Yến gọi cho khách hàng nhưng bà Yến không thực hiện và trả lời không biết tiếng anh, không gọi (ngày 16/5/2011)
3/. Căn cứ theo Điều 3. Tiêu chuẩn tuyển dụng tại quyết định số 1342/2010/EIB/QĐ-TGĐ ngày 11/8/2010 vv ban hành quy trình tuyển dụng nhân sự của Tổng giám đốc Eximbank thì bà Trang Ngọc Yến không đạt yêu cầu so với chức vụ, vị trí quản lý như sau: do không có trình độ ngoại ngữ và thường viết sai chính tả, không biết kiểm tra chứng từ…
4/. Bà Trang Ngọc Yến mặc dù đã được nhắc nhở nhiều lần vẫn không thực hiện, tắc trách trong công việc do mở hồ sơ thiếu chứng từ, không kiểm tra chứng từ, không báo cáo kịp thời những sai sót phát sinh và không báo cáo theo đề nghị.
5/. Không trung thực, Bà Trang Ngọc Yến khi làm sai thường đổ thừa cho người khác (đổ thừa cho I.T khi duyệt sai chứng từ du học, nói I.T bấm lộn nút duyệt …), nói dối qua mặt cấp trên (khi Yến duyệt sai gọi điện bắt trưởng phòng phải chỉ với thái độ dập máy điện thoại bàn khi không thỏa mãn nhưng khi trưởng đề nghị giải trình thì đổ thừa do lỗi đường truyền, điện thọai bàn có mất sóng không quý vị?), hay méc, nịnh giám đốc những việc không đáng (có ghi nhật ký tác nghiệp 2010) gây nội bộ xào xáo do bà Yến xúi giục, xách động, lôi kéo, nói dối…” dẫn đến chi nhánh không thể phát triển và cạnh tranh so với các ngân hàng bạn được. Có câu: “Đất tốt giống tốt mới cho thu họach bội thu”. Tuy nhiên, quyền ký HĐLĐ là do giám đốc quyết định, quyền TP. DVKH Eximbank Bạc Liêu chỉ báo cáo và tường trình lại đúng sự việc và nguyên nhân tại phòng. Nếu sau này chi nhánh Bạc Liêu nói chung phòng DVKH nói riêng không đạt chỉ tiêu, không phát triển và thất thoát chứng từ tài sản cơ quan…thì tôi sẽ hòan tòan không chịu trách nhiệm theo đơn đã trình (vì chén cơm manh áo buộc lòng em phải tự bảo vệ mình và cẩn thận hơn trong công việc do người ta có thế lực mạnh, lại không đơn giản chút nào, trong lòng lại giỏi âm mưu. Với lại, không biết ai ở đằng sau nữa…?
     Tôi cũng muốn yên ổn làm việc và phát triển chi nhánh nhưng giám đốc cứ liên tục ra văn bản như: cắt mạng truyền dẫn thông tin, đe dọa cắt điện thoại tại bàn làm việc của tôi…khiến tôi không thể kiểm tra và phát triển các dịch vụ: SMS, Mobile Banking, …cũng như không thể cập nhật các lãi suất, biểu phí, những thông báo quy định mới…
Nếu kế toán trưởng chi nhánh làm sai thì ai sẽ chịu trách nhiệm? Tuy giám đốc Eximbank Bạc Liêu nói giám đốc chịu nhưng toàn ra văn bản bắt tôi chịu vô cớ. Vì  Luật liên đới trách nhiệm của kế toán, kính mong hội sở xem xét và trả lại sự minh bạch công bẳng cho Eximbank chi nhánh Bạc Liêu.
Kính trình,
                    Q. TP DVKH
Hồ Thị Thái Hiền
Nơi nhận:
- HĐQT
- Ban TGĐ
P/S:
Kính tường thuật lại việc cung cấp các chứng từ cho hội sở
     Em kính xin cấp trên vui lòng bỏ cho em nếu em có vụng về trong việc ăn nói không được ngọt ngào vì em bị đối xử bất công trong 1 thời gian dài. Và em xin cam đoan những gì em nói đều là sự thật và có bằng chứng ạ. Em xin được chỉ dạy thêm nhiều ạ!
Em Hiền
P.DVKH
P/S:
     Sáng ngày 6/6/2011, em nhận được tin hội sở xuống kiểm tra chi nhánh Bạc Liêu. Nhưng giám đốc Nguyễn Mạnh Triều lại ra văn bản ủy quyền cho các trưởng phòng chịu trách nhiệm với người của ban Tổng xuống kiểm tra.
     Trước đây, giám đốc Eximbank chi nhánh Bạc Liêu này cứ luôn miệng không có căn cứ nghe theo sự vu khống lợi mình hại người của người khác luôn buộc tội quyền TP.DVKH Eximbank Bạc Liêu là sai, là xúc phạm …nhưng không dựa vào bằng chứng xác thực nào cả dù họ có kêu nhân viên ghi âm em. Tại sao người  làm sai không có ai xử mà lại xử người làm đúng theo quy định vậy?
      Và sau đây em xin kính tường thuật lại việc cung cấp các chứng từ cho hội sở.

Doanh nghiệp nhà nước "đánh bạc" bằng tiền của nhân dân


Theo Chủ tịch quỹ đầu tư Viasa Fund tại Hong Kong, việc điều hành doanh nghiệp nhà nước ở Việt Nam chẳng khác gì đánh bạc mà không dùng tiền của mình.

Theo Chủ tịch quỹ đầu tư Viasa Fund tại Hong Kong - TS Alan Phan, còn duy trì tập đoàn, tổng công ty thì Nhà nước sẽ còn phải tiếp tục “chạy theo trả nợ”. Thay vì tái cấu trúc, thu gọn hoạt động, rút bớt số lượng các doanh nghiệp này thì Việt Nam cần phải chấp nhận vận hành theo cơ chế thị trường – tức rút “gậy chống lưng” để các tập đoàn, tổng công ty kinh doanh như một doanh nghiệp bình thường.


Theo ông Alan Phan, đầu tư ngoài ngành không phải là nguyên nhân dẫn tới "cái chết" của các doanh nghiệp, tổng công ty nhà nước.

9.10.12

[CỰC NÓNG] Đã biết chủ nhân thực sự blog Quan Làm Báo là ai

Giữa lúc Hội nghị Trung ương 6 của Đảng Cộng sản Việt Nam ở trong tuần họp thứ nhì, trang blog có nhiều bài về chính trị Việt Nam ‘Quan làm báo’ không còn cập nhật được ở địa chỉ quanlambao.blogspot như mấy tháng qua.


Chập tối hôm thứ Ba 9/10 giờ Việt Nam, người đọc khi bấm vào địa chỉ này được dẫn đến một tên miền khác là quanlambao.info và thấy một thông cáo của một nhóm người ẩn danh xưng là ‘đang sinh sống ở hải ngoại’ và cho đăng bài tấn công cựu dân biểu Việt Nam, bà Đặng Thị Hoàng Yến.

Những gì đăng tải tại đây cho rằng bà Hoàng Yến đứng đằng sau trang Quan làm báo nhưng cũng cảnh báo là họ đã “hoàn toàn nắm được tất cả thông tin, các hoạt động của bà tại Hoa Kỳ, thì chúng tôi đưa thêm các thông tin khác của bà để bà tự thẩm định”.

Trong phần ảnh đăng trong bài có cả nhiều ảnh của gia đình và con cái bà Đặng Thị Hoàng Yến chụp ở Hoa Kỳ.

Về quan điểm chính trị, thông báo của những người mà có vẻ đã chiếm địa chỉ của Quan làm báo chỉ tập trung vào bà Hoàng Yến để giải thích lý do việc làm của họ:

Trang quanlambao.info nay có bài phê phán nặng bà Đặng Thị Hoàng Yến

“Chúng tôi là những người sinh sống tại hải ngoại tuy chưa đồng tình với sự lãnh đạo hiện nay của Nhà nước Việt Nam nhưng cũng tuyệt đối không thể đồng tình với các hành động vu khống bỉ ổi, bịa đặt hèn hạ nhằm đưa đất nước Việt Nam vào cảnh nguy cơ nồi da xáo thịt để thu lợi cho cá nhân và nhóm lợi ích của bà.”

Tuy nhiên, các bài đăng trên quanlambao bộ cũ và cách viết trên bài mới nhất hôm 9/10 tìm cách quy bà Hoàng Yến là người đứng đằng sau trang web bị cho là tấn công Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, không dùng văn phạm theo cách các Việt Kiều ở Hoa Kỳ hay nơi khác thường dùng.

Trang Quan làm báo cho đến sáng ngày hôm nay vẫn còn các bài phê phán nặng các nhân vật lãnh đạo Việt Nam họp Hội nghị Trung ương 6 ở Hà Nội trước ngày bỏ phiếu quan trọng vào thứ Tư này.

Đây là cuộc bỏ phiếu các nhà bình luận bên ngoài cho rằng có tính quyết định với uy tín và vị trí của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và các nhóm điều hành kinh tế trong chính phủ của ông.

BBC chưa liên lạc được với bà Đặng Thị Hoàng Yến để hỏi về những diễn biến mới nhất liên quan đến bà.

Trong một cuộc trả lời phỏng vấn với BBC qua điện thư email trong tháng 9, bà nói bà không đứng đằng sau trang quanlambao.

Tin về trang blog, với nội dung chính công kích Thủ tướng, bị chiếm quyền kiểm soát đang thu hút dư luận trong tối ngày 9/10.

Một cây bút, Trương Duy Nhất, viết trên blog rằng bài viết mà hacker đang đưa ra “có nhiều hình ảnh riêng tư của con gái và người thân gia đình bà Yến bị tung lên theo lối bôi nhọ rất hạ đẳng”.

Theo BBC - http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/10/121009_quanlambao_new_move.shtml

8.10.12

Tặng bằng khen cho trung tá công an không nhận hối lộ


Ngày 27-8, UBND tỉnh Đồng Nai đã tặng bằng khen cho trung tá Hồ Minh Lam, Đội trưởng đội Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự quản lý kinh tế và chức vụ, Công an huyện Long Thành vì có thành tích nêu gương liêm khiết không nhận hối lộ.

Trước đó, ngày 20-7, trong quá trình làm việc với ông Phan Tấn Hưng, Phó Giám đốc Công ty TNHH Ngân Bình (trụ sở tại ấp 2, xã Phước Bình, huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai) với nội dung công ty này có hành vi trốn thuế.

Sau khi làm việc xong, ông Hưng ra về, trung tá Lam phát hiện trên bàn làm việc của mình có cọc tiền 30 triệu đồng. Lúc này trung tá Lam báo cáo sự việc lên lãnh đạo Công an huyện Long Thành. Đồng thời, yêu cầu ông Hưng quay lại và nhận rõ việc làm trên của ông là vi phạm pháp luật. Sau đó, Công an huyện đã lập biên bản và trả lại toàn bộ 30 triệu đồng cho ông Hưng.

6.10.12

Trầm Bê có bao nhiêu con Tê giác?

Vụ đại gia Trầm Bê (Phó Chủ tịch HĐQT Sacombank, Chủ tịch HĐQT Bệnh viện Triều An) bị mất trộm sừng tê giác tại khu dinh thự ở xã Hàm Tân, huyện Trà Cú, tỉnh Trà Vinh gây xôn xao dư luận mấy ngày qua.

*** Trầm Bê: 'Sừng mất là từ thú nhồi bông'

Hôm qua (5.10), ông Trầm Bê đã giải thích về vụ việc, tuy nhiên lời giải thích này lại không thực sự ăn khớp với lời kể của Trung tướng Huỳnh Tiền Phong với Lao Động về xuất xứ của con tê giác trong dinh thự của ông Bê.


Khu dinh thự của ông Trầm Bê, nơi xảy ra vụ mất trộm sừng tê (chụp bên ngoài tường rào).

 Ở nơi ngủ không cần đóng cửa

 Xã Hàm Tân được công nhận là “Xã an toàn” vào tháng 6.2009. Theo thượng úy Lê Trần Nghĩa - Trưởng Công an xã - từ đó tới nay trong xã chưa ghi nhận vụ mất trộm nào, dù chỉ là 1 con gà. Vì vậy mà vụ mất trộm “động trời” vào ngày 27.9 vừa qua đang làm cho chính quyền xã và bà con trong vùng rất bức xúc!

Khu dinh thự của Trầm Bê được xây dựng hoàn thành năm 2008, trên diện tích rộng nhiều hécta, có tường cao bao quanh, suốt ngày được canh gác cẩn thận bởi lực lượng bảo vệ hàng chục người.

Một thợ làm vườn cho biết, trong khu dinh thự có cả ngàn cây kiểng quý, có những cây mang từ Nhật Bản về trị giá hàng tỉ đồng/cây. Nhà thờ gia tộc được chủ nhà đặt ở khu vực trung tâm, được bảo vệ cẩn mật nhất, đó cũng là nơi đặt chiếc sừng tê bị mất.

Ông Cao Thanh Hiền – Phó Chủ tịch UBND xã Hàm Tân - cho biết, dù đi làm ăn xa, nhưng ông Trầm Bê rất gắn bó với quê hương, tham gia nhiều hoạt động từ thiện cho xã nhà.

Đại gia có 2 con tê giác (?!)

Con tê giác bị mất sừng của ông Trầm Bê.

Ngày 5.10, ông Trầm Bê đã  tiếp xúc với báo chí và trình hồ sơ nhập khẩu hợp pháp “tê giác trắng, hàng đã qua xử lý làm khô”, có giấy chứng nhận kiểm dịch của nước xuất hàng (Nam Phi).

Ông Trầm Bê bức xúc, đã có một số thông tin sai sự thật vì không hỏi trực tiếp ông, nhưng lấy thông tin từ đâu đó rồi bình luận, suy diễn sai sự thật, cho rằng sừng tê giác của ông bị đánh cắp vừa qua là hàng... trái phép.

Theo hồ sơ của ông Trầm Bê thì đây là nguyên một con tên giác trắng, có 2 sừng, dài khoảng 4m, đã được xử lý thành thú nhồi bông do ông Ng.Th.Nh (ngụ ở đường Phạm Hữu Chí, phường 12, quận 5, TPHCM) tặng ông Trầm Bê nhân dịp tân gia vào năm 2007. Ông Nh là người đứng tên nhập khẩu kiện hàng chứa con tê giác trắng đã được qua xử lý làm khô.

Theo hồ sơ nhập khẩu do Chi cục Hải quan khu vực IV (thuộc Cục Hải quan TPHCM, cảng IDC Phước Long I), mở ngày 24.10.2006, lô hàng chứa con tê giác 2 sừng có trọng lượng tổng cộng 885 ký (chân đế bằng cốt thép ximăng và nhựa composite), đã làm khô. Nơi gửi hàng là Nam Phi và có giấy phép kiểm dịch của nước xuất hàng...

Với chứng cứ từ hồ sơ nhập khẩu “con tê giác trắng đã qua xử lý khô” và được thông quan tại Chi cục Hải quan vùng IV của người đứng tên Nh, ông Trầm Bê muốn cho thấy sự nghi ngờ nguồn gốc bất hợp pháp về con tê giác “nhồi bông” bị mất trộm ở dinh thự của mình là chưa chính xác và ông là người đã đi báo công an để điều tra.

Tuy nhiên, trong một diễn biến khác, sáng 5.10, tiếp chúng tôi tại nhà riêng ở TP.Cần Thơ, Trung tướng Huỳnh Tiền Phong – nguyên Tư lệnh Quân khu 9 – cho biết, cách đây khoảng gần 10 năm, khi còn đương chức, ông có đến nhà Trầm Bê chơi và thấy trưng bày tiêu bản một con tê giác to hơn con bò còn nguyên cả sừng. Sau đó, ông Trầm Bê đã cho mượn con tê giác này đem về trưng bày ở trụ sở Bộ Tư lệnh Quân khu 9 để trang trí và phục vụ khách tham quan.

Tiêu bản được lưu lại nơi đây khoảng 5 năm, dù được bảo quản trong lồng kính, nhưng nó có biểu hiện xuống cấp, bộ da bị nấm mốc, một số chỗ trên thân bị thủng...; vì vậy mà Trung tướng Huỳnh Tiền Phong đề nghị ông Trầm Bê đem về bảo quản, phục chế lại. Tướng Huỳnh Tiền Phong cũng cho biết, ông không biết nguồn gốc con tê giác này, chỉ biết đó là của ông Trầm Bê.

Như vậy, rất dễ dàng nhận thấy phát biểu của ông Trầm Bê ngày 5.10 về con tê giác quà tặng mà ông nhận nhân dịp tân gia năm 2007 khác với trả lời phỏng vấn Báo Lao Động của Trung tướng Huỳnh Tiền Phong về con tê giác mà Trung tướng mượn của ông Trầm Bê gần 10 năm trước. Liệu ông Trầm Bê có sở hữu... hai con tê giác (!?).

Theo P. Bắc - Trung Ngôn
 Lao động

Bắt nguyên GĐ phòng giao dịch Ngân hàng Việt Á


Ngày 5-10, Nguyễn Phương Giang - nguyên giám đốc phòng giao dịch An Nghiệp, chi nhánh Ngân hàng TMCP Việt Á tại Cần Thơ - đã bị Cơ quan cảnh sát điều tra Công an TP Cần Thơ khởi tố, bắt tạm giam vì vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng.

Cùng bị bắt còn có Trần Thị Kim Luyến về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản.


Theo cơ quan điều tra, lúc làm giám đốc phòng giao dịch An Nghiệp, Giang đã cho Trần Thị Bạch Huệ (sinh năm 1978, ngụ P.Hưng Lợi, Q.Ninh Kiều, TP. Cần Thơ) vay gần 83 tỉ đồng thông qua 110 hồ sơ; cho Nguyễn Minh Bảo, nguyên trưởng chi nhánh Phú An Ngân hàng TMCP Việt Á, vay gần 4 tỉ đồng thông qua năm hồ sơ chủ yếu thế chấp tài sản hình thành từ vốn vay là quyền sử dụng đất.

Sau khi vay được tiền, Huệ đã mượn lại tài sản thế chấp từ cán bộ tín dụng đưa đi chuyển nhượng, cầm cố, thế chấp, trả lại chủ cũ dẫn đến mất tài sản thế chấp của 39 hồ sơ vay với số tiền 27,4 tỉ đồng và 300 chỉ vàng SJC. Kim Luyến (em ruột của Huệ), là người giúp Huệ thực hiện việc vay tiền tại ngân hàng, trả tài sản cho chủ sở hữu.

Ngoài ra Luyến có hành vi dùng một tài sản chuyển nhượng cho hai người khác nhau; trực tiếp dùng tài sản cầm cố đứng tên thế chấp vay tiền Ngân hàng Việt Á, chưa tất toán khoản vay, chưa giải chấp tài sản nhưng lấy tài sản thế chấp ra trả cho chủ cũ. Với hành vi này Luyến giúp Trần Thị Bạch Huệ lừa đảo chiếm đoạt tài sản người khác số tiền gần 3 tỉ đồng.

Cơ quan điều tra xác định Giang có 12 sai phạm như: cho vay vượt quá mức phán quyết tín dụng; giải ngân chưa đủ điều kiện, không đúng quy trình, sai quy chế, không đúng đối tượng; đa số hồ sơ không đi thẩm định thực tế tài sản thế chấp trước khi giải ngân; giao tài sản thế chấp cho khách hàng tự đi sang tên...

Việc làm của Giang đã cố ý làm trái các quy định, quy trình của Ngân hàng Việt Á, gây thiệt hại trên 15 tỉ đồng. Cùng vụ này, trước đó cơ quan cảnh sát điều tra đã khởi tố hai cán bộ Ngân hàng Việt Á chi nhánh Cần Thơ là Châu Thùy Dương và Nguyễn Ngọc Nguyên Khánh cũng về hành vi vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng và Trần Thị Bạch Huệ về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản.

5.10.12

Áp giải Dương Chí Dũng từ TP.HCM ra Hà Nội

Sáng nay 5.10, nguồn tin của Thanh Niên Online từ Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam (VNA) xác nhận, ông  Dương Chí Dũng được đưa từ TP.HCM ra Hà Nội trên chuyến bay số hiệu VN1166.

Tin liên quan nên đọc:
--- Đã bắt được Dương Chí Dũng
--- Bộ Công an thông tin vụ bắt Dương Chí Dũng

Theo đó, Dương Chí Dũng có mặt trên chuyến bay số hiệu VN1166, với chỗ ngồi số 38A, không có hành lý và được ghi rõ là "tội phạm kinh tế", khởi hành từ sân bay Tân Sơn Nhất (TP.HCM), hạ cánh tại sân bay Nội Bài (Hà Nội) vào lúc 7 giờ 30 sáng 5.10.

Tại sân bay Nội Bài, Dương Chí Dũng được dẫn giải qua cổng số 4 với sự tham gia của nhiều cảnh sát.

Dương Chí Dũng, 55 tuổi, trú tại phường Thành Công (Hà Nội), nguyên Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam, nguyên Chủ tịch Hội đồng Thành viên Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines) hiện là bị can trong vụ án liên quan đến hành vi cố ý làm trái các quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng theo Điều 165 Bộ luật Hình sự, xảy ra tại Vinalines.


Dương Chí Dũng đã bị bắt vào ngày 4.9.2012 sau gần 3 tháng lẩn trốn và bị truy nã quốc tế - Ảnh: Thái Uyên

Ngày 17.5, Cơ quan CSĐT - Bộ Công an đã ra quyết định khởi tố bị can, bắt tạm giam 4 tháng Dương Chí Dũng. Sau khi được các cơ quan có thẩm quyền cho phép, Viện Kiểm sát Nhân dân tối cao phê chuẩn, trước khi cơ quan điều tra triển khai thi hành lệnh bắt, khám xét, chiều 17.5.2012 Dương Chí Dũng đã bỏ trốn.

Ngày 18.5, Cơ quan CSĐT - Bộ Công an đã phát lệnh truy nã đặc biệt trong toàn quốc và sau đó phối hợp với Tổ chức Cảnh sát hình sự quốc tế (Interpol) ban hành lệnh truy nã quốc tế đối với Dương Chí Dũng...

Sau gần 3 tháng truy nã gắt gao, ngày 4.9, Cơ quan CSĐT - Bộ Công an đã bắt giữ được Dương Chí Dũng.

Liên quan đến việc khởi tố Dương Chí Dũng, đầu năm 2012, Cơ quan CSĐT - Bộ Công an xác định có dấu hiệu sai phạm trong quá trình sửa chữa ụ nổi No83M (hợp phần thuộc dự án xây dựng Nhà máy sửa chữa tàu biển phía nam do Vinalines làm chủ đầu tư). Từ đó, Cơ quan CSĐT đã khởi tố 4 bị can về tội tham ô tài sản.

Trong quá trình mở rộng điều tra, Cơ quan CSĐT xác định Dương Chí Dũng có liên quan đến nhiều sai phạm của dự án này; làm trái ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ.

Theo đó, khi còn làm Chủ tịch HĐQT Vinalines, Dương Chí Dũng đã ký quyết định phê duyệt chủ trương đầu tư xây dựng nhà máy với tổng mức đầu tư 3.854 tỉ đồng khi chưa có sự phê duyệt của Thủ tướng. Dự án này sau đó đội lên thành 6.489 tỉ đồng.

Dương Chí Dũng cũng đã cùng cấp dưới quyết định mua ụ nổi No83M với mức đầu tư 14,136 triệu USD. Trong đó chi phí mua, sửa chữa tại Nga, cước vận chuyển là 12,5 triệu USD nhưng khi đưa về nước thì đội lên thành 24,3 triệu USD. Đặc biệt, ụ nổi No83M sản xuất năm 1965, đã bị hư hỏng nặng, không còn hoạt động, bị Cơ quan đăng kiểm Nga dừng cấp phép kiểm định, quá thời hạn theo quy định là 22 năm, không đủ điều kiện nhập khẩu về Việt Nam.

Ngoài ra, lãnh đạo Vinalines trình, phê duyệt, tổ chức mua khi chưa được tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu giao mặt bằng xây dựng nhà máy. Chính vì điều này, ụ nổi mua về không có địa điểm để lắp đặt, dẫn đến hậu quả là đến tháng 4.2010, Vinalines phải chi 30 tỉ đồng thuê chỗ neo đậu, bảo vệ, trực sự cố cho ụ nổi tại cảng Gò Dầu và hơn 70 tỉ đồng tiền trả lãi vay ngân hàng cho khoản tiền mua, sửa chữa, gây thiệt hại 100 tỉ đồng.

4.10.12

Trầm Bê: 'Sừng mất là từ thú nhồi bông'


Hiệp hội bảo tồn Ðộng Vật Hoang dã (WCS) yêu cầu công an Việt Nam xác nhận tính hợp pháp của chiếc sừng tê “bị trộm” từ nhà ông Trầm Bê, một trong những người giàu nhất Việt Nam.

Trong khi đó, ông Trầm Bê, trả lời BBC hôm 4/10, xác nhận có vụ mất trộm ở nhà ông nhưng bác bỏ nghi ngờ ông sở hữu sừng tê bất hợp pháp.

Công văn của WCS, một tổ chức phi chính phủ, gửi Công an huyện Trà Cú, Tỉnh Trà Vinh đề ngày 03/10/2012 nhắc nhở nhà chức trách về nghĩa vụ đấu tranh chống các hành vi vi phạm liên quan tới động vật hoang dã.

“Thông qua Bấm báo Công an Thành phố Hồ Chí Minh ngày 2/10/2012, chúng tôi được biết công an huyện Trà Cú, tỉnh Trà Vinh đang truy tìm kẻ trộm sừng tê giác tại khu đất gia đình của ông Trầm Bê ở Xã Hàn Giang”, WCS viết.

'Tính hợp pháp'

Bài báo ra ngày 02/10 đưa tin “Tối 27-9, người thân của ông Trầm Bê phát hiện sừng tê giác được cất giữ nơi thờ cúng gia tộc trọng lượng gần 4 kg (trị giá hơn 4 tỷ đồng, khoảng 190 ngàn đôla) đã bị mất”.

"Chúng tôi [WCS] cho rằng, chiếc sừng tê giác mà công an đang truy tìm có khả năng lớn là bất hợp pháp"

TS Scott Robertson, Giám đốc Chương trình WCS

“Các thông tin từ bài báo không thể phản ánh toàn bộ vụ việc, do vậy WCS mong được Quý cơ quan xác nhận về tính hợp pháp của chiếc sừng tê giác trong vụ truy tìm này” WCS nói thêm trong công văn.

Giám đốc Chương trình WCS, Tiến sỹ Scott Robertson, cho biết qua cuộc trao đổi của cơ quan này với giới chức phía Việt Nam thì “Ông Trầm Bê không nằm trong danh sách những người nhập khẩu hợp pháp sừng tê giác vào Việt Nam”.

“Ông này cũng không có tên trong danh sách những người xuất khẩu sừng tê giác hợp pháp như là mẫu vật săn bắn từ Nam Phi”.

“Vì vậy chúng tôi cho rằng, chiếc sừng tê giác được đề cập đến trong bài báo trên mà công an đang truy tìm có khả năng lớn là bất hợp pháp” WCS nhận định.

Ông Trầm Bê được xem là một trong các doanh nhân giàu có hàng đầu tại Việt Nam.

Ông từng là phó Chủ tịch HĐQT của Ngân hàng Phương Nam trước khi trở thành phó Chủ tịch của Ngân hàng Sài Gòn Thương tín (Sacombank).

'Thú nhồi bông'

Nói chuyện với BBC chiều 4/10, ông Trầm Bê bày tỏ bức xúc về những thông tin đang đăng tải trên báo chí trong nước.

"Họ đăng mà không phỏng vấn tôi, sừng thật hay giả cũng không hỏi, họ tự đăng, tự phăng," ông Trầm Bê nói.

"Nào là nói bất hợp pháp, sừng bốn ký, không biết ai chứng minh chuyện này. Họ nói lung tung, tôi hơi buồn."

"Đến tôi còn không biết sừng đó thế nào thì làm sao nhà báo biết sừng đó là 4 kg"

Ông nói thêm: "Hãy chờ hai ba ngày nữa, để tôi làm cho rõ những kẻ ăn cắp là ai."

Vị tỷ phú này xác nhận chính ông "ra lệnh" cho cấp dưới đi báo công an về vụ mất cắp.

"Họ đăng mà không phỏng vấn tôi, sừng thật hay giả cũng không hỏi, họ tự đăng, tự phăng."
Ông Trầm Bê

"Họ đăng báo, tưởng tôi lấy nó đi thờ mồ mả gì đó tùm lum. Nếu tôi mua đồ lậu, chẳng lẽ lại còn đi báo công an?"

"Tôi đã mời công an tới làm việc thì sừng đó phải là hợp pháp, chứ không hợp pháp thì mời công an vô làm gì", ông Trầm Bê cho hay.

Theo giải thích của ông Trầm Bê, "đấy là một con [tê giác] nhồi bông, có sừng chứ không phải là cái sừng rời."

Tuy nhiên ông không bình luận đây là sừng tê giác thật hay giả, và nói "sừng đó thiệt hay giả thì tôi không giám kết luận".

Vào tháng Bảy năm nay, Việt Nam bị Quỹ Động vật Hoang dã (WWF) đánh giá liệt vào danh sách “điểm đến mạnh nhất của sừng tê”, thúc đẩy nạn săn bắn trái phép ở Nam Phi.

Phúc trình của WWF đặt Việt Nam vào số 23 nước “là điểm trung chuyển và điểm đến hàng đầu của tệ nạn buôn lậu các sản phẩm từ voi, tê giác và hổ”.

Trong số các nước bị nêu danh, Việt Nam là quốc gia “thất bại trong các mặt cơ bản về tuân thủ và áp dụng quy định” nhằm ngăn nạn buôn sừng tê và các phần của hổ.

Chỉ trong năm ngoái, theo WWF, có 448 con tê giác bị giết trái phép tại châu Phi để lấy sừng.

- BBC

Trung Quốc chiếm Trường Sa Hoàng Sa của Việt Nam như thế nào?


Biển Đông đã trở thành một khu vực cạnh tranh dữ dội. Trung Quốc và Việt Nam đang tranh cãi về chủ quyền đối với quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Còn Hoa Kỳ thì ngày càng can thiệp nhiều hơn vào cuộc tranh luận này.


Cho đến thế kỷ 16, rất nhiều những đảo nhỏ và vách đá không có người ở, mà bây giờ được gọi là quần đảo Trường Sa và Hoàng sa, hoàn toàn không được ai quan tâm. Năm 1529, Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha đã ký hiệp ước Saragossa, phân định vùng ảnh hưởng của mình ở bán cầu Đông. Quần đảo Trường Sa nằm dưới sự kiểm soát của Tây Ban Nha. Năm 1898, theo Hiệp ước Paris, đảo này được chuyển giao cho Mỹ và sau đó là Philippines. Đối với quần đảo Hoàng Sa, cho đến giữa thế kỷ 19, phần lớn các hòn đảo của quần đảo này nằm dưới sự kiểm soát của Pháp khi đó đang chinh phục Đông Dương.

Vào thế kỷ 20, Quốc Dân Đảng Trung Quốc và Việt Nam, khi đó còn đang là thuộc địa Pháp, bắt đầu quan tâm đến các đảo của Biển Nam Trung hoa (Biển Đông). Năm 1946, Quốc dân đảng đã đổ bộ lên quần đảo Hoàng Sa ở nơi người Pháp không chiếm đóng. Năm 1950, một phân đội của Quân đội Giải phóng Trung Quốc thay chân Quốc Dân Đảng. Ngày 15 Tháng Tám 1951, chính phủ Trung Quốc lần đầu tiên đã chính thức tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc trên tất cả các đảo tranh chấp ở biển Nam Trung Hoa (biển Đông). Tuy nhiên, sau khi Pháp rời Đông Dương vào năm 1954, quân đội “Việt Nam Cộng hòa” đã đổ bộ vào các quần đảo Hoàng Sa mà trước đó do Pháp kiểm soát. Trong gần 20 năm, một phần quần đảo Hoàng Sa do quân đội Trung Quốc chiếm đóng, còn một phần khác là do giới chức Sài gòn quản lý. Cả hai bên đều không thực hiện bất kỳ nỗ lực nào để thay đổi tình hình. Năm 1974, Trung Quốc đã lợi dụng sự thất bại của Sài gòn trong cuộc chiến tranh với Hà Nội và đẩy bật quân Sài Gòn ra khỏi quần đảo Hoàng Sa. Khi đó Hà Nội đã chấp nhận mất mát vì họ quan tâm đến việc giữ quan hệ tốt với Trung Quốc, và chỉ hạn chế bằng lời kêu gọi Bắc Kinh giải quyết tất cả các vấn đề tranh chấp trên tinh thần tôn trọng, hữu nghị và quan hệ láng giềng. Hà Nội chỉ công khai yêu cầu Trung Quốc trả lại các hòn đảo tranh chấp vào cuối những năm 1970, khi phát hiện trữ lượng lớn dầu mỏ và khí đốt trên thềm lục địa.

Năm 1988, gần quần đảo Hoàng Sa đã diễn ra những cuộc đụng độ nghiêm trọng đầu tiên giữa các lực lượng hải quân hai nước, khi đó một tàu biển Việt Nam đã bị đánh chìm với toàn bộ thủy thủ đoàn trên tàu gồm 77 người. Sau vụ này Bắc Kinh đã chiếm luôn 6 hòn đảo thuộc quần đảo Trường Sa.

Tháng Hai năm 1992, Đại hội nhân dân toàn quốc Trung Quốc đã thông qua "Luật Lãnh hải và các khu vực xung quanh". Theo Luật này, quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa đã được tuyên bố là “một phần không tách rời của lãnh thổ Trung Quốc”. Để củng cố thêm quyền lợi của mình trong con mắt cộng đồng quốc tế, năm 1992, Bắc Kinh đã ký với công ty Mỹ "Krestoun Energy" một hợp đồng nhượng quyền, cho phép công ty này đến khu vực thềm lục địa chỉ cách bờ biển Việt Nam 250 km. Những người Mỹ đã được bảo đảm rằng để thực hiện đề án, phía Trung Quốc sẽ không từ ngay cả trường hợp phải sử dụng đến lực lượng hải quân của họ.

Để đáp lại, Quốc hội Việt Nam đã tái khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trong nghị quyết về phê chuẩn Công ước Liên Hợp Quốc năm 1982 về Luật Biển.

Song song đó, Hà Nội và Bắc Kinh đã có những cố gắng đàm phán để giải quyết vấn đề tranh chấp các quần đảo bằng biện pháp hòa bình. Tháng Mười năm 1993, tại Bắc Kinh, các bên đã ký kết một thỏa thuận về các nguyên tắc giải quyết các vấn đề lãnh thổ, trù định việc xem xét giải pháp về đường biên giới ở Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông). Sau đó một thời gian, báo chí Mỹ loan tin rằng Bắc Kinh và Hà Nội dường như đã đạt được thỏa thuận bằng miệng tạm hoãn vấn đề chủ quyền trên quần đảo Trường Sa trong 50 năm và trong thời gian này sẽ cùng nhau khai thác các nguồn tài nguyên thiên nhiên tại đây trên cơ sở bình đẳng. Tuy nhiên, thông tin này đã bị các đại diện của Bộ Ngoại giao Việt Nam bác bỏ với tuyên bố rằng quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa “thuộc về Việt Nam”.

Trong thập kỷ đầu tiên của thế kỷ 21, cuộc chiến tranh giành ảnh hưởng tại Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) ngày một trở nên căng thẳng. Từ năm 2009, tàu tuần duyên Trung Quốc thỉnh thoảng lại bắn vào những tàu nước ngoài đang đánh bắt cá trong vùng biển mà Bắc Kinh cho là lãnh hải của mình, đồng thời ngăn chặn những tàu đang thăm dò địa chất tại khu vực tranh chấp của thềm lục địa.

Bắt đầu từ năm 2010, tình hình ở Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) đã trở nên gay gắt hơn do sụ tham gia của Hoa Kỳ vào các tranh chấp lãnh thổ tại khu vực. Lo ngại về ảnh hưởng và sức mạnh ngày càng tăng của Trung Quốc, người Mỹ tuyên bố chính sách quay lại khu vực Châu Á-Thái Bình Dương và chuyển sang chiến thuật kiềm chế Trung Quốc. Điều này phần nào có nghĩa là những người Mỹ sẽ hoặc trực tiếp, hoặc gián tiếp đứng về phía các đối thủ của Bắc Kinh trong những tranh chấp lãnh thổ. Năm 2011, Hoa Kỳ lần đầu tiên ký một thỏa thuận với Hà Nội về hợp tác quân sự. Mùa hè năm 2012, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta đã thực hiện một chuyến thăm đến Việt Nam. Ông đã đi thăm căn cứ Liên Xô cũ Cam Ranh, nơi có hệ thống radar cực mạnh cho phép kiểm soát vùng Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) và căn cứ tàu ngầm hạt nhân chiến lược của Trung Quốc. Theo các chuyên gia, việc tăng cường hợp tác quốc phòng Mỹ-Việt đồng nghĩa với việc người Mỹ sẽ nghiêng về hỗ trợ Hà Nội trong các tranh chấp lãnh thổ giữa Việt Nam và Trung Quốc.

Về phần mình, để khẳng định quyền của mình trên quần đảo Trường Sa, Trung Quốc đã thiết lập căn cứ quân sự trên đảo Udi, một trong những hòn đảo của quần đảo, và gọi tên là thành phố Tam Sa. Những động thái này đã bị phía Việt Nam kịch liệt phản đối và thúc đẩy Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đưa ra tuyên bố cáo buộc Trung Quốc trong việc “đi ngược lại những nỗ lực ngoại giao để giải quyết mâu thuẫn” và gây nguy cơ gia tăng mối căng thẳng trong khu vực. Bắc Kinh lên tiếng phản kháng Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, còn các phương tiện truyền thông Trung Quốc ít ngoại giao hơn thì yêu cầu người Mỹ hãy “ngậm miệng”.

Việt Nam đang cố gắng đưa vụ tranh chấp này ra cấp độ quốc tế, trong đó có sàn ASEAN. Trung Quốc khăng khăng thảo luận tất cả các vấn đề lãnh thổ trên cơ sở song phương. Tuy nhiên chúng tôi sẽ nói về điều này trong tư liệu tiếp theo về tranh chấp lãnh thổ ở Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông).