Trang

Diệp Kính Thiên: Nguyễn Tấn Dũng có thắng không?

Khả năng được đề cử chức Tổng bí thư khóa 12 cho Nguyễn Tấn Dũng có thể chắc chắn. Đây mới chỉ là hiệp một. Sang hiệp hai – bầu cử Ban chấp hành Trung ương khóa 12 – mới là chủ yếu.

Anh Ba Thanh: Nguyễn Phú Trọng sẽ làm Tổng bí thư nửa nhiệm kỳ đầu khóa XII ?

Khai mạc hội nghị, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã hé lộ một chi tiết đáng lưu ý trong báo cáo đó là về đề xuất tiêu chí xem xét trường hợp "đặc biệt"

26.5.12

Nguyên cán bộ cao cấp đề nghị sớm có kết luận về 'tư dinh' ở Hải Dương

Nguyên Phó chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng có ý kiến về việc xây dựng khu nhà vườn ở Hải Dương. Và ông này đã khẳng định đây là "hiện tượng không bình thường".

Đây là hiện tượng bất thường

Những ngày gần đây, dư luận cả nước đang xôn xao bàn tán về câu chuyện căn nhà vườn với giá trị 'khủng' ở xã Ninh Thành, huyện Ninh Giang, Hải Dương. Ngoài diện tích cực kỳ rộng lớn của khu nhà vườn thì người ta không khỉ ngưỡng mộ khối tài sản trên khu đất đó với đủ các loại cây gỗ quý, các loại đá quý và kiến trúc vô cùng hiện đại, ước tính tổng trị giá của khu nhà vườn lên đến một giá trị 'kếch xù', là niềm mơ ước (chỉ có ở trong mơ) của bao đời người dân lao động ở địa phương... 

Ông Vũ Quốc Hùng cho rằng: "Cần tìm hiểu và có kết luận rõ ràng về việc này theo tinh thần Nghị quyết TW4, Nghị quyết TW5 Khóa XI của Đảng." (Ảnh Nam Phong) 
Xung quanh câu chuyện xây dựng khu nhà vườn này và các câu chuyện về chủ của nó, nhìn nhận tổng thể về vụ việc này, ông Vũ Quốc Hùng – nguyên Phó Chủ nhiệm UB Kiểm tra Trung ương Đảng đã có buổi chia sẻ với Báo điện tử Giáo dục Việt Nam:
Sau khi các cơ quan ngôn luận thông tin về "khối tài sản kếch xù" ở xã Ninh Thành, huyện Ninh Giang, Hải Dương, ông Hùng chia sẻ: Đây là lần đầu tiên ông được biết thông tin về khu nhà vườn có độ hoành tráng và có giá trị lớn như vậy lại được xây dựng ở một vùng nông thôn.

"Qua những hình ảnh đó, tôi thấy đây là một điều không bình thường” – ông Hùng đánh giá.
Theo ông Hùng, để xác định được việc này là như thế nào thì các cơ quan chức năng cần phải vào cuộc để làm rõ thực chất "hiện tượng lạ" này một cách khách quan, thẳng thắn, cần làm rõ tính pháp lý? Nguồn kinh phí? Hợp đạo lý?... của việc xây dựng "công trình khủng" này.

Theo ông Hùng, “trong lúc tình hình kinh tế xã hội của đất nước như hiện nay nói chung và ở một vùng nông thôn với đời sống của nhân dân chủ yếu dựa vào nghề nông, kinh tế còn nghèo khó. Thì giả sử những người giàu có, với “đồng tiền sạch” thì đã nên đầu tư xây dựng công trình theo kiểu này hay không?!”

Để trả lời được câu hỏi về những chuyện xung quanh việc xây dựng khu nhà vườn này thì trước tiên phải là người trong cuộc.
Cây cổ thụ đắt tiền (theo như người dân địa phương thì cây này có hình dáng và chất gỗ rất giống gỗ sưa) có giá trị rất khủng. Khố đá quý này cũng có giá trị rất đắt tiền. (Ảnh Hải Sơn)
Trong lúc toàn Đảng, toàn dân, toàn quân đang đưa Nghị quyết Trung ương 4, Trung ương 5 Khóa XI vào cuộc sống, các cơ quan kiểm tra của Đảng và Nhà nước cần sớm có kết luận một cách công minh, chính xác, kịp thời về việc này.
4152m2 đất đang có công trình xây dựng là của con trai Bí thư tỉnh ủy tỉnh Hải Dương

Liên quan đến những phản ánh của dư luận về độ hoành tráng của căn nhà vườn và khối tài sản 'kếch xù' trên đất ở xã Ninh Thành, Ninh Giang, Hải Dương với nhiều loại cây, đá có giá trị kinh tế cao được nhân dân địa phương phản ánh là xây dựng trên diện tích đất nông nghiệp? phóng viên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam đã có cuộc trao đổi với ông Nguyễn Văn Thuấn, Chủ tịch UBND huyện Ninh Giang (Hải Dương về vấn đề này).

Tại buổi làm việc chiều 22/5, ông Thuấn cho biết, tổng diện tích khu đất đang được xây dựng một khu nhà vườn hoành tráng tại xã Ninh Thành thực ra là đất của anh Bùi Thanh Tùng, con trai ông Bùi Thanh Quyến. Chủ tịch huyện Ninh Giang, Nguyễn Xuân Thuấn cho biết, diện tích đất xây dựng khu nhà hoành tráng tại xã Ninh Thành mang tên con ông Quyến và trước đây vốn là đất nông nghiệp đã được chuyển đổi một phần thành đất ở.
Khu nhà đang được xây dựng ở xã Ninh Thành, huyện Ninh Giang, Hải Dương. (ảnh: Hải Sơn) 
Ông Thuấn cũng cho biết thêm: hiện nay toàn bộ giấy tờ liên quan đến quyền sử dụng đất trên mảnh đất này đều mang tên anh Tùng và chính ông Thuấn là người cấp giấy chứng nhận. Điều đặc biệt là mảnh đất này sau khi được sang tên cho anh Tùng đã được chính quyền địa phương chuyển đổi 500m2 trong tổng số hơn 4000 m2 thành đất ở và cũng đã được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất.
Trả lời câu hỏi của phóng viên việc chuyển đổi 500m2 trong tổng số hơn 4000m2 từ đất nông nghiệp sang đất ở như vậy có đúng pháp luật hay không, ông Thuấn cho biết: “Khi cấp dựa vào Luật Đất đai còn hiện tại các cơ quan chức năng rà soát lại, khi nào có kết luận chính thức sẽ cung cấp cho phóng viên”.

Liên quan đến việc xây dựng tại khu đất này, ông Thuấn cho biết hiện tại vẫn chưa nắm tổng số diện tích xây dựng trên mảnh đất đó là bao nhiêu m2 và việc xây dựng cũng không thông qua huyện.

Trước đó như Báo điện tử Giáo dục Việt Nam đã thông tin thời gian gần đây người dân ở xã Ninh Thành, huyện Ninh Giang - Hải Dương đang rất quan tâm và không tiếc lời khen ngợi, ngưỡng mộ đối với độ hoành tráng và kiến trúc tuyệt đẹp của khu nhà vườn trên diện tích đất rất lớn.

Khu nhà vườn này tọa lạc ở một vùng quê nghèo của huyện Ninh Giang - Hải Dương nhưng không vì thế mà nó thiếu đi những nét đặc trưng của một khu nhà vườn hiện đại, ngược lại khu nhà này đã được thiết kế thành một quần thể nhà vườn hoành tráng với những kiến trúc lạ mắt  nhưng sẽ khiến cho những ai lần đầu đến đây phải ngỡ ngàng và "choáng ngợp"…

Đặc biệt trong khu vườn này có rất nhiều các cây gỗ cổ thụ và quý hiếm có giá trị cực khủng…và nhiều loại đá có giá trị kinh tế cao...

Trước đó, như báo điện tử Giáo dục Việt Nam đã đưa tin, qua nhiều lần liên lạc bằng điện thoại, phóng viên đã gặp được ông Bùi Thanh Quyến. Trao đổi với phóng viên báo điện tử Giáo dục Việt Nam, ông Bùi Thanh Quyến, Bí thư tỉnh ủy tỉnh Hải Dương đã khẳng định: Thông tin về việc gia đình ông xây nhà trên đất nông nghiệp (đất chưa chuyển đổi) là không chính xác. "Khu đất này đã được mua lại của các hộ dân ở địa phương và cách đây hơn chục năm (10 năm- PV), đây là đất đã được chuyển đổi, hợp pháp..."_Ông Quyến xác nhận thông tin.

GDVN

25.5.12

Bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh: Vụ Vinalines như chuyện đùa

Bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh nói tại Quốc hội Việt Nam rằng vụ thất thoát hàng nghìn tỷ đồng ở Tổng công ty Hàng hải Vinalines và cựu lãnh đạo bỏ trốn giống 'như chuyện đùa'

Ông Thanh được VnExpress trích dẫn nói hôm 25/5: "Vừa rồi đi tiếp xúc, cử tri kêu lắm, mỗi chuyện tàu thủy lỗ.
Bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh nói tại Quốc hội 
"Trong khi 70.000 hộ gia đình chính sách, tiền hỗ trợ chẳng đáng bao nhiêu mà mãi chưa quyết được, đằng này hàng nghìn tỷ đổ sông đổ biển, xót hết cả ruột.
"Vinalines thua lỗ, cựu chủ tịch bỏ chạy, công an không bắt được. Nói ra cứ như chuyện đùa.
"Cử tri bức xúc mà hỏi không biết trả lời thế nào, mặt cứ trơ ra."
Vinalines bị tố cáo làm thất thoát hàng nghìn tỷ đồng 
Ông Thanh nói vụ Vinalines cho thấy sự "lỏng lẻo" trong quản lý nhà nước. Điều này thể hiện qua việc chậm phát hiện vấn đề, tiếp tục thăng chức cho cựu chủ tịch Vinalines Dương Chí Dũng, và công an để cho ông này bỏ trốn.
Đây cũng là vấn đề được Thiếu tướng Nguyễn Viết Nhiên, phó tư lệnh Quân chủng hải quân nêu ra trong cuộc thảo luận ở Quốc hội.
Báo Tuổi Trẻ dẫn lời Tướng Nhiên nói: "Trước đây Vinashin đổ vỡ, nay đến lượt Vinalines. Tại sao những tập đoàn được đầu tư lớn mà chính phủ kiểm soát lỏng thế?
"Thời gian Đại hội XI, người dân nói rất nhiều, bức xúc trước vụ việc xảy ra ở Vinashin, bây giờ đến Vinalines thì ăn nói thế nào với người dân?"
Một số đại biểu Quốc hội cho rằng việc bắt Vinalines gánh nợ bớt cho Vinashin càng khiến cho Vinalines gặp khó khăn hơn.
'Thiếu kiểm soát'
Trong số những khoản đầu tư gây thất thoát của Vinalines có việc mua ụ nổi sản xuất từ năm 1965 của Nhật hồi năm 2008.
Ụ nổi này bị cho là quá tuổi sử dụng 22 năm so với quy định của pháp luật Việt Nam và có tốn phí lên tới 24 triệu đô la, gấp đôi dự toán ban đầu.
Phó Giáo sư, Tiến sỹ Trần Hoàng Ngân, Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội, nói chính phủ đã không chú ý đúng mức tới quản lý nguồn vốn ở các doanh nghiệp nhà nước.
Ông Ngân, còn là Phó Hiệu trưởng Trường Đại học Kinh tế thành phố Hồ Chí Minh, được báo Sài Gòn Giải Phóng dẫn lời nói:
"Cái chính là nền kinh tế của chúng ta thời gian qua chạy theo tăng trưởng, nới rộng chính sách tiền tệ, dẫn đến đầu tư tràn lan, Nhà nước mất khả năng kiểm soát. Nhà nước không đủ lực để kiểm soát đầu tư.
"Các tập đoàn lại quá lớn trong khi khả năng kiểm soát có giới hạn."
Tiến sỹ Ngân nói với bờ biển dài, Việt Nam có những tập đoàn để khai thác kinh tế biển như Vinashin và Vinalines là đúng nhưng cơ chế quản lý "chưa rõ ràng, minh bạch".
Cũng giống Tiến sỹ Ngân, Tiến sỹ Nguyễn Đình Cung, Phó viện trưởng Viện quản lý kinh tế Trung ương, nhấn mạnh sự cần thiết phải kiểm soát chặt chẽ các hoạt động của doanh nghiệp nhà nước.
"Lỗi chính là do hệ thống của mình thiếu kiểm soát," Tiến sỹ Cung nói với VnExpress.
"Việc chọn đóng tàu, phát triển vận tải biển là một chiến lược đúng. Tuy nhiên hai "Vina" đã thực hiện chưa đúng chiến lược đó. Nói một cách khác, chiến lược đúng, nhưng chiến thuật thì sai."
Ông Cung cũng cho rằng Việt Nam nên buộc các công ty nhà nước phải công bố thông tin như những doanh nghiệp niêm yết trên thị trường chứng khoán, dùng những bên có liên quan tới doanh nghiệp như các nhà đầu tư, nhà cung ứng, bạn hàng, đối thủ cạnh tranh để giám sát doanh nghiệp nhà nước.
Duy 'ý chí'
Đại biểu Quốc hội Cao Sỹ Kiêm, Chủ tịch Hiệp hội Doanh nghiệp vừa và nhỏ, nói mô hình phát triển của Việt Nam cũng góp phần tạo ra các vấn đề như Vinashin và Vinalines.
Ông Kiêm nói với báo Sài Gòn Giải Phóng:
"Ở các nước, tập đoàn phát triển tự nguyện, theo yêu cầu sản xuất kinh doanh, buộc các doanh nghiệp phải sát nhập với nhau để thành tập đoàn.
"Còn chúng ta phát triển tập đoàn dường như theo ý chí, chứ không phải thực tế đòi hỏi.
"Do đó chúng ta phải gánh hậu quả như việc các tập đoàn sử dụng vốn bừa bãi, trình độ quản lý yếu kém, quản lý nhỏ còn chưa được nay đã phải quản lý lớn, công nghệ què quặt, rồi khả năng quản trị hạn chế, khiến kinh doanh không hiệu quả."
Báo Sài Gòn Giải Phóng cũng nói tổng số vốn đầu tư từ doanh nghiệp nhà nước lên tới 310.000 tỷ đồng (khoảng hơn 15 tỷ đô) trong giai đoạn 2006-2010 nhưng "không có chương trình giám sát" lượng vốn đầu tư này.
Tiến sỹ Trần Hoàng Ngân, Ủy ban Kinh tế Quốc hội: Cái chính là nền kinh tế của chúng ta thời gian qua chạy theo tăng trưởng, nới rộng chính sách tiền tệ, dẫn đến đầu tư tràn lan, Nhà nước mất khả năng kiểm soát." - BBC 


Trung Quốc vi phạm lệnh cấm đánh bắt cá của chính mình?


Ngày 24-5, Philippines buộc tội Trung Quốc cố tình làm căng thẳng tình hình tại khu vực tranh chấp trên Biển Đông sau khi báo chí Manila đưa tin Bắc Kinh triển khai nhiều tàu tại khu vực này, bất chấp lệnh cấm đánh bắt cá mới được thực thi.

Bộ Ngoại giao Philippines cho biết họ "hết sức quan ngại” trước sự tăng đột biến số lượng tàu thuyền của Trung Quốc xung quanh khung vực tranh chấp căng thẳng Scarborough Shoal/Hoàng Nham trong mấy ngày qua.
Bãi cạn Scarborough Shoal/ Hoàng Nham  - nơi tranh chấp giữa Trung Quốc và Philippines

Theo đó, đêm ngày 22-5, Bộ Ngoại giao Philippines cho biết có khoảng 76 tàu của Trung Quốc xuất hiện trong khu vực này. Đây hầu hết là các tàu con, được triển khai từ các tàu lớn hơn để hoạt động tại các vùng nước nông, đánh bắt cá, sò và san hô. Manila cũng buộc tội Trung Quốc đã khai thác trái phép, đe dọa tới hệ sinh thái biển trong khu vực. "Đáng tiếc là những hành động này diễn ra trong lúc Trung Quốc đang nỗ lực giảm căng thẳng và cả hai bên đã có nhiều cuộc thảo luận về việc làm dịu tình hình trên Biển Đông” – Bộ Ngoại giao Philippines nêu rõ. Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Philippines Raul Hernandez cho biết nhiều ngư dân Trung Quốc vẫn tiếp tục hoạt động đánh bắt trong khu vực, bất chấp lệnh đánh bắt cá mà chính nước họ mới đưa ra ngày 16-5. Lệnh cấm có hiệu lực tới ngày 1-8, phía Philippines cũng đã đưa ra một lệnh cấm tương tự.

Hiện giới chức chịu trách nhiệm quản lý khai thác thủy sản của Trung Quốc vẫn chưa đưa ra bất cứ bình luận nào về sự việc. Trong một bài phát biểu vắn tắt, Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi đã nói có khoảng 20 tàu đánh cá của Trung Quốc đang hoạt động trong vùng biển tranh chấp. Ông Hồng cho rằng các tàu cá này đang hoạt động trong khu vực hoàn toàn hợp lệ đối chiếu với lệnh cấm mà họ đưa ra.

Trong tuyên bố của mình, Manila đã thể hiện rằng họ hy vọng lệnh cấm đánh bắt cá mà đã đưa ra là một cách thức giải quyết căng thẳng "giữ thể diện” cho cả hai bên trong tranh chấp tại bãi cạn Scarborough.

Căng thẳng bắt đầu tăng kể từ tháng trước, sau khi một số tàu của Chính phủ Trung Quốc ngăn cản chính quyền Philippines bắt giữ các tàu cá của họ đang khai thác trái phép trong khu vực. Các tuyên bố chủ quyền ngày càng mạnh mẽ của Bắc Kinh trong thời gian qua đã khiến nhiều quốc gia trong khu vực quan ngại, trong đó có Philippines, Malaysia, Brunei và Việt Nam.

Giới phân tích cho rằng, nếu tình hình tranh chấp trên Biển Đông càng kéo dài, sẽ càng khó cho bất kỳ bên nào chịu nhường bước và chịu mang tiếng là "nước yếu”. Đặc biệt, Trung Quốc đang tìm cách tăng cường sự hiện diện trên Biển Đông như một cường quốc, đối với cả trong nước và quốc tế... trước thời điểm chuyển giao các nhà lãnh đạo được coi là khá nhạy cảm.

Ngày 20-5, lần đầu tiên Nga lên tiếng về tình hình Biển Đông sau hơn một tháng khu vực này rơi vào căng thẳng vì tranh chấp lãnh hải giữa Philippines và Trung Quốc. "Moscow rất quan ngại về "sóng gió” gần đây ở Biển Đông. Liên bang Nga tuyên bố phản đối bất kỳ hành động can thiệp nào của các nước bên ngoài vào những cuộc tranh chấp ở Biển Đông. Đây là lập trường chính thức của chúng tôi” – Đại sứ Nga tại Manila, ông Nikolay Kudashev cho biết. Theo ông Kudashev, Nga rất lưu tâm đến việc nước này cũng như Mỹ không phải là một bên trong cuộc tranh chấp giữa Manila và Bắc Kinh xung quanh bãi cạn Scarborough.

Đây là lần đầu tiên một quan chức Chính phủ Nga công khai nói trực tiếp về cuộc tranh chấp lãnh hải ở Biển Đông. Ông Kudashev nhấn mạnh, Chính phủ Nga "không thờ ơ” trước tình hình hiện nay ở Biển Đông - khu vực rất gần biên giới Nga này. Cũng như Mỹ, Nga "rất lo ngại” về vấn đề tự do hàng hải. "Chúng tôi liên tục cam kết bảo vệ tự do hàng hải ở Biển Đông. Chúng tôi là một phần của khu vực này. Chúng tôi tin các nước sẽ coi trọng hàng đầu việc bảo đảm tự do hàng hải trong khu vực. Chúng tôi cần môi trường thương mại, giao thông an toàn. Điều đó là cho tất cả các nước như Trung Quốc, Mỹ, Philippines, Singapore và tất cả mọi người” – ông Kudashev nói thêm.

Ngoài ra, ông Kudashev cũng lên tiếng ủng hộ các nước trong khu vực tìm kiếm một giải pháp hòa bình trên cơ sở đàm phán và đối thoại.

Khánh Duy (ĐĐK)

Yêu cầu Bộ trưởng Đinh La Thăng giải trình về sự thật quá phũ phàng Vinalines

Bà Nguyễn Thị Hoài Thu – Nguyên Chủ nhiệm Ủy ban các vấn đề xã hội của Quốc hội nói: “Nếu coi Vinalines là một bệnh nhân ung thư và Quốc hội không mổ xẻ vụ này thì sẽ còn nhiều bệnh nhân ung thư nữa”.

Những ngày qua, khi những bê bối tại Vinalines đươc công bố, dư luận đã tỏ ra hết sức ngạc nhiên trước quyết định bổ nhiệm ông Dương Chí Dũng sang vị trí Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam dù lúc đó ông này đang thuộc diện bị thanh tra. Phóng viên Báo Giáo dục Việt Nam đã có cuộc trao đổi với bà Nguyễn Thị Hoài Thu – Nguyên Chủ nhiệm Ủy ban các vấn đề xã hội của Quốc hội về vấn đề này.
Bà Hoài Thu: Bộ trưởng Đinh La Thăng phải chịu trách nhiệm trong việc bổ nhiệm ông Dương Chí Dũng

"Trường hợp bổ nhiệm ông Dương Chí Dũng là việc xưa nay hiếm"

Trao đổi với phóng viên báo Giáo dục Việt Nam, bà Hoài Thu đặt câu hỏi: “Đang thanh tra cả năm nay chưa ra ngô ra khoai gì cả thì tự nhiên chẳng hiểu làm sao anh Dương Chí Dũng lại được đề bạt làm Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam từ bao giờ? Đó là một chuyện lạ, chuyện xưa nay hiếm. Gọi đây là một cú sốc thì chưa chuẩn vì chưa biết dùng từ gì thể hiện ý nghĩa trên từ sốc nữa". 

Bà Thu nói: "Với tôi, đây là một sự thật quá phũ phàng, xem thường luật pháp, xem thường người dân. Đến một người dân bình thường đi nữa thì người ta cũng thấy anh này đang có “ốm đau” gì đây, thì phải chữa cho anh ta hết bệnh rồi mới đề bạt cất nhắc chứ.

Tôi nói thiệt là việc này làm cho tâm trạng của nhiều người rất buồn. Sáng nay, tôi vô bệnh viện nghe người dân nói mà tôi muốn gục mặt xuống, dù rằng mình đi thì mình không khoe là cán bộ hưu trí nhưng người ta nhìn, người ta biết! Buồn ghê lắm!”

Bà Nguyễn Thị Hoài Thu - Nguyên Chủ nhiệm Ủy ban các vấn để xã hội của Quốc hội
Bà Hoài Thu nói tiếp: “Đây là cán bộ có trọng lượng chứ đâu phải cán bộ thường cho nên bây giờ, ai, cấp nào quản lý đối tượng đó thì cấp đó chịu trách nhiệm. Tôi không chỉ thẳng Bộ trưởng Thăng dù Bộ trưởng là người ký nhưng tham mưu Bộ trưởng không chịu trách nhiệm à? Các cơ quan làm thủ tục để đề bạt một anh từ vị trí như vậy lên Cục trưởng cũng phải có trách nhiệm trong việc này vì đâu phải là Bộ trưởng nói: “Tôi thích anh Dũng này và tôi muốn đưa lên làm Cục trưởng”. Ai tham mưu?”.

Theo bà Thu, tất nhiên người nào ký người đó phải chịu trách nhiệm cuối cùng. "Nhưng anh ký anh cũng phải hỏi chứ: “Vinalines này có ổn không? Tại sao mà đề bạt, có đang thanh tra không, có dính líu gì tới Vinashin không?”. Giống như một người bị ung thư thì phải xem nó di căn tới đâu rồi, bây giờ không đi tìm cái di căn, tự nhiên bốc một cục đưa lên và hóa ra bị ung thư thì rất không ổn.

Tôi không hiểu công tác cán bộ của ngành này kiểm tra như thế nào? Bộ trưởng Đinh La Thăng phải chịu trách nhiệm trong chuyện này. Kể cả quyết định bổ nhiệm ông Dương Chí Dũng do Thứ trưởng ký thì anh cũng phải chịu trách nhiệm. Nhưng phải truy trách nhiệm, ai tham mưu, ai đề xuất, ai làm thủ tục đề bạt. Một “dây” như vậy chứ không phải một người.

Nếu một mình anh Thăng nói: “Ừ, anh này (ông Dương Chí Dũng – PV) tài năng xuất chúng, tôi đề bạt anh này lên làm Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam. Cá nhân tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm trước Ban chấp hành Trung ương Đảng, Bộ Chính trị thì anh ấy phải chịu một mình”. Tôi đề nghị chúng ta phải làm rõ “ca bệnh ung thư” này mới được. Phải làm rõ để điều trị cho những “con bệnh” khác chứ “con bệnh” này đã bị “ung thư” rồi".
Giao cho ai người đó phải có tài, đức

"Nếu Quốc hội chất vấn thì anh ấy (Bộ trưởng Đinh La Thăng - PV) phải có trách nhiệm giải trình" 
Theo đề án công nghiệp hoá, hiện đại hoá của Bộ GTVT, cơ quan này đặt mục tiêu đến năm 2020 sẽ đầu tư thêm 100 ngàn tỷ đồng cho đội tàu của Tổng Cty Hàng hải Việt Nam (Vinalines). Nói về số tiền khổng lồ này, bà Hoài Thu bày tỏ sự không đồng tình: “Có lẽ người đưa ra con số đó không biết GDP của nước ta là bao nhiêu, rồi họ không biết nước Việt Nam hiện nay đang vay nợ nước ngoài chiếm bao nhiêu % GDP? Tôi nói mát vậy chứ không phải họ không biết đâu”.

Bà Hoài Thu khẳng định, cá nhân bà vốn hoàn toàn ủng hộ chủ trương công nghiệp hóa – hiện đại hóa ngành tàu biển. Bởi vì có những quốc gia không có biển thì việc mong muốn có một chiếc tàu biển là điều hết sức khó khăn. Trong khi đó Việt Nam có cả một đường bờ biển dài khoảng 3200 km và hải phận theo luật biển rộng lớn là con đường xuyên châu lục khác.

"Nhưng với một đề án đưa ra với một số tiền như thế thì chí ít họ cũng phải thấy họ có đủ năng lực để họ quản lý và sử dụng để hiện đại hóa đáp ứng được Nghị quyết của Đại hội Đảng về hiện đại hóa ngành vận tải biển không? Đừng coi hàng chục, hàng trăm nghìn tỷ đó là nõn chuối, là lá rừng.

Bây giờ Quốc hội, Chính phủ sẽ giao cho họ thậm chí hơn số tiền đó nữa với điều kiện họ phải là người có năng lực, có tài, có đức bởi vì đó là mồ hôi, xương máu của nhân dân, tài sản của quốc gia của hiện tại và tương lai. Nếu làm thất thoát cái đó là ngang với tội bán nước".

Theo bà Hoài Thu: “Bây giờ, chỉ có Bộ trưởng Bộ GTVT mới biết tại sao mình lại bổ nhiệm và ký duyệt số tiền trong đề án đó cho Vinalines thôi. Liệu anh ấy có nhìn thấy ánh sáng nào cuối đường hầm đó không? Tôi chắc chắn, người giữ cương vị đó sẽ không nhắm mắt mà ký bừa duyệt số tiền 100 nghìn tỷ đồng mà Vinalines gửi lên trong đề án đâu. Bộ trưởng tự thấy có trách nhiệm với sinh mạng chính trị của mình chứ. Luật tổ chức Chính phủ, kỷ luật Đảng có quy định rất chặt chẽ”. 

“Nhưng làm sao để cho người trong cuộc nói lên vấn đề đó thì cơ quan quản lý cán bộ cấp đó phải làm rõ chứ không thể làm ngơ để cho dư luận khó hiểu và để có thể hiểu sai về Đảng là không tốt. Không thể nôn nóng, nhưng cũng không nên rầy rà.

Và việc này xảy ra ngay trước khi Kỳ họp thứ ba Quốc hội khóa XIII bắt đầu, nếu Quốc hội chất vấn thì Bộ trưởng Đinh La Thăng phải có trách nhiệm giải trình và tôi tin là Quốc hội sẽ chất vấn vì nếu không chất vấn tôi cũng không biết là có còn việc gì để chất vấn không. Tôi chưa kể đến những vụ như gỗ sưa và sập mỏ đá, bãi đất vì Vinalines và đề án của bộ GTVT là vấn đề quản lý nhà nước. Nếu coi Vinalines là một bệnh nhân ung thư và Quốc hội không mổ xẻ vụ này thì sẽ còn nhiều bệnh nhân ung thư nữa”, bà Hoài Thu nói.

Tuệ Minh (GDVN)

Mặt trận Biển Đông khi nào yên tĩnh?

Những khoảnh khắc quan trọng trong lịch sử ít khi được dự đoán trước và dự đoán đúng. Điều này có hoàn toàn chính xác khi một động thái quân sự hay pháp lý có thể giúp các bên hạ nhiệt trong cuộc tranh chấp vốn đã tồn tại từ lâu?

Giữa lúc Trung Quốc và Philippines (PLP) đang vờn nhau tại vùng bãi đá ngầm Scarbrough, ngày 13/5 Mỹ đã điều tàu ngầm USS North Carolina, loại tàu ngầm tấn công hạng tối tân nhất vào cảng PLP. Chiếc tàu ngầm này được tuyên bố sẽ ở lại PLP đến 19/5 để tu bổ định kỳ. Theo các khẳng định từ phía Mỹ và PLP, sự hiện diện của chiếc tàu ngầm này không liên quan gì đến tranh chấp chủ quyền trên bãi cạn Scarborough giữa Bắc Kinh và Manila từ hơn tháng nay.

Họa phúc phải đâu một buổi

Gần đây, dư luận chứng kiến hàng loạt tuyên bố sắt máu của các tướng lĩnh TQ. Tướng La Viện, một chuyên gia hoạch định chính sách của Quân Giải phóng TQ coi việc PLP đối đầu với TQ như trứng chọi đá, TQ đủ sức chơi đến cùng, PLP thì ngược lại, chỉ hao tiền tốn của mà thôi. Tướng Trương Triệu Trung, Đại học Quốc phòng TQ còn đưa ra sáng kiến, dùng tàu cá chở thuốc nổ đánh chìm khu trục hạm tàng hình DDG-1000 hiện đại nhất của Mỹ.

Theo tướng Kiều Lương, Phó chủ nhiệm Ủy ban chính sách an ninh quốc gia TQ, tranh chấp trên Biển Đông là điều Bắc Kinh không thể né tránh. "Kháng nghị ngoại giao không ăn thua, dùng vũ lực lại là biện pháp cuối cùng". Tướng Kim Nhất Nam, Đại học Quốc phòng TQ cũng cảnh báo, nếu coi thái độ "kiềm chế chiến lược" của Bắc Kinh là "thời  cơ chiến lược" của Manila thì TQ cần có hành động cảnh cáo. Chỉ cần PLP "đi quá đà", thì không sưng đầu cũng mẻ trán.
Ngư dân Philippines tại bãi Scarborough Shoal. Ảnh Reuters.
Sự kiện tàu ngầm Mỹ cập neo tại vùng biển PLP lần này không phải là hiện tượng đơn nhất. Người phát ngôn Bộ Ngoại giao PLP ngày 4/5 cho biết, viện trợ quân sự của Washington cho Manila trong năm 2012 sẽ lên tới 30 triệu usd, tức là tăng gấp ba lần so với các năm khác. Mỹ đồng thời cam kết sẽ cập nhật các thông tin liên quan đến vùng biển của Philippines, qua đó, giúp PLP tăng cường khả năng thực thi pháp luật, bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của mình.

Việc Mỹ tăng cường viện trợ quân sự đã được khẳng định trong chuyến viếng thăm Washington gần đây của Ngoại trưởng Alberto de Rosario và Bộ trưởng Quốc phòng Voltaire Gazmin. Trong chuyến đi này, Bộ trưởng Ngoại giao và Quốc phòng PLP đã hội đàm với Ngoại trưởng Hillary Clinton và Bộ trưởng Quốc phòng Leon Panetta. Manila còn đề nghị Washington cung cấp tàu chiến, máy bay và hệ thống radar nhằm hiện đại hóa binh chủng hải quân PLP.

Vẫn theo đại diện Bộ Ngoại giao PLP, nguồn tài chính trong viện trợ quân sự có thể được dùng để mua các thiết bị quân sự mới hoặc bảo trì các thiết bị hiện có. Bộ Ngoại giao Mỹ cũng đang tìm kiếm thêm các nguồn tài chính khác để giúp đỡ PLP. Năm ngoái, PLP đã đón nhận một tàu chiến lớp Hamilton của Mỹ. Trước đó, Washington đã giao một tàu tuần tra cho Manila. Việc chuyển giao các thiết bị kỹ thuật này diễn ra vào thời điểm Mỹ đang giảm ngân sách quốc phòng.

Dư luận thế giới, nhất là các nước trong khu vực, từ lâu từng bức xúc trước việc TQ tuyên bố có chủ quyền đối với gần 80% diện tích Biển Đông, bao gồm cả lãnh hải và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam và một số nước Đông Nam Á. Trong những tháng qua, PLP liên tục bày tỏ lo ngại trước thái độ hung hăng, quyết đoán của TQ, tại những vùng biển mà PLP khẳng định thuộc chủ quyền của mình và ở những nơi đang có tranh chấp chủ quyền với Bắc Kinh.          

Sự ngang phân về an ninh là giải pháp?

Với những tranh chấp lãnh thổ kéo dài, ít nhất bắt đầu từ năm 1965 như đã từng diễn ra ở bãi đá ngầm Scarborough này, sự bất ngờ bùng nổ gần đây giữa TQ và PLP được các nhà phân tích dự đoán, ngoài những chuyển dịch về địa-chính trị trong khu vực, còn liên quan đến tình hình nội trị trong mỗi nước. Mặt trái của việc kích động chủ nghĩa dân tộc ở mỗi nước đã khiến cho các nhà ngoại giao lúng túng trong lựa chọn chính sách với những điều kiện hiện nay.

TQ thể hiện lập trường cứng rắn đúng vào thời điểm đang có bê bối chính trị liên quan cựu Bí thư Trùng Khánh Bạc Hy Lai. Giới quan sát cũng cho rằng thông qua chủ đề biển đảo, Đảng Cộng sản TQ đang muốn chứng tỏ rằng nội bộ đảng vẫn đoàn kết và đủ sức mạnh bảo vệ lãnh thổ cho dù đang có nhiều đồn đoán trước kỳ Đại hội cuối năm nay. Các nhân vật đang nhắm những vị trí lãnh đạo cấp cao nhất cũng đang muốn chứng tỏ tinh thần dân tộc và liên hệ với phe quân đội.

Trong khi đó, PLP cũng đang cảm thấy hiện nay là thời điểm có thể tỏ thái độ cương quyết hơn đối với TQ, nhờ vào chính sách "chuyển trục sang châu Á" của chính quyền Obama, và PLP tin rằng, Mỹ sẽ hỗ trợ PLP trong trường hợp cần thiết. PLP trù liệu rằng, nếu Bắc Kinh hung hăng quá mức thì các nước khác trong khu vực, trong đó có Việt Nam, Malaysia, Indonesia và Philippines sẽ xích lại gần nhau hơn, cũng như sẵn sàng hơn trong việc nâng cấp quan hệ với Mỹ để làm đối trọng.

Sự đối đầu giữa TQ và PLP trên Biển Đông cũng không diễn ra một mình. Hàng loạt các sự kiện liên đới như diễn tập quân sự chung Mỹ - PLP, giao lưu hải quân Mỹ -  Việt, tái khẳng định đồng minh quân sự Mỹ - Nhật, Mỹ điều quân đến Ốtxtrâylia, tàu sân bay đầu tiên của TQ đã nhiều lần thử ra khơi, cuộc thử nghiệm máy bay chiến đấu tàng hình J-20 của TQ... cho thấy ván bài an ninh Mỹ - Trung nói riêng và giữa các nước lớn nói chung đang đứng trước khúc quanh quan trọng.

Luật quốc tế, trong đó có cả Công ước LHQ về Luật Biển (UNCLOS) lẫn Tòa án Quốc tế về Luật Biển (ITLOS) đều không đươc cả TQ, Mỹ và PLP công nhận một cách chính thức. Tuy nhiên, tổng thống PLP Aquino, trong một động thái được coi là để kiềm chế căng thẳng, đã tuyên bố: "Lúc này chúng tôi không muốn làm gia tăng căng thẳng. Những gì Manila đang làm là chuẩn bị các hồ sơ và đưa vấn đề ra trước tòa án ITLOS.

Có thể PLP hy vọng, thời gian tới đây, Mỹ sẽ nhanh chóng phê chuẩn UNCLOS, từng được tranh luận lâu nay trong nội bộ nước Mỹ, nhằm thúc đẩy lợi ích quốc gia của Mỹ ở khu vực CÁ-TBD. Nếu điều này chưa xẩy ra thì việc PLP yêu cầu sự trợ giúp quân sự của Mỹ đối với bãi đá ngầm Scarbrough sẽ thiếu cơ sở pháp lý vững chắc. Tuy nhiên, PLP cho biết nước này sẽ đơn phương và liên tục đề xuất lên ITLOS, bất luận TQ từ chối tham dự phiên tòa.

Cuộc tranh chấp giữa Bắc Kinh và Manila đến nay vẫn đang dừng ở mức khẩu chiến. Dù có thêm sự "khua chiêng gõ trống" từ truyền thông, dư luận vẫn mong đợi là tình hình không xấu thêm. Biển Đông chỉ có thể yên tĩnh khi tất cả các bên chấp nhận sự thượng tôn luật pháp quốc tế, trong đó có UNCLOS và ITLOS. Ngoài ra, một sự cân bằng tương đối về an ninh, mà việc xuất hiện chiếc tàu ngầm của Mỹ có thể là biểu tượng hoặc ngẫu nhiên, chưa hẳn đã là giải pháp cuối cùng

Tác giả: HẢI ĐĂNG

Tin dân mọi việc sẽ thành công

Các ông vua ngày xưa hiểu rất rõ sức mạnh "đẩy thuyền và lật thuyền cũng là dân" nên thường "tìm kế sâu rễ bền gốc" đó là "khoan thư sức dân". Nhiều quan tham bị phát hiện và xử rất nghiêm, rất nhanh chóng chứ không phải báo cáo qua các cấp, không bị "bẻ cong" hay "nén bạc đâm toạc tờ giấy".

Lợi ích nhóm là sự biến tướng hay phát triển của chủ nghĩa cá nhân. Nguy hiểm của lợi ích nhóm cao hơn hẳn chủ nghĩa cá nhân vì nó dám nhân danh tổ chức, nhân danh tập thể để "làm quan phát tài".


 LTS: Nhân dân bao giờ cũng là cội nguồn sức mạnh thành công của một quốc gia. Điều đó, càng trở nên bức thiết với đất nước Việt Nam đang trên hành trình hội nhập và phát triển. Trong dịp kỷ niệm ngày sinh của Bác Hồ 19/5, Tuần Việt Nam nhận được bài viết về chủ đề này của tác giả Nguyễn Đăng Tấn. Tuần Việt Nam xin đăng tải dưới đây.

Bác Hồ đặt DÂN trong mọi mối quan tâm của Người. Suốt cuộc đời, tư tưởng ấy luôn thường trực trong suy nghĩ và hành động. Bác cho rằng Đảng không phải là tổ chức để "làm quan phát tài" mà để phục vụ dân.

Trong tác phẩm "Sửa đổi lối làm việc", Bác đã chỉ ra một loạt những căn bệnh làm suy yếu sức chiến đấu của Đảng. Một trong những căn bệnh đó là quan liêu, xa dân và sự tha hóa của một bộ phận cán bộ đảng viên.
Chưa đến được với đồng bào
Bệnh của đảng cầm quyền như Bác cảnh báo chính là bệnh quan liêu, xa dân, là đứng trên quần chúng, khi gian khổ thì được dân đùm bọc khi hưởng thụ thì không nghĩ đến dân.
Đánh giá về vai trò của quần chúng, Bác viết: "Ta phải liên lạc mật thiết với dân chúng. Không được rời xa dân chúng. Rời xa dân chúng là cô độc. Cô độc thì nhất định thất bại". Và "Nếu không có nhân dân giúp sức, thì Đảng không làm được việc gì hết". Bởi vì: So với số nhân dân thì số đảng viên chỉ là tối thiểu, hàng trăm người dân mới có một người đảng viên.
Bác khuyên cán bộ là phải học hỏi quần chúng, gần gũi quần chúng. Những điều Bác dặn nhiều cán bộ đã không làm được. Họ mới đến được với đồng chí mà... chưa đến được với đồng bào.
Bác Hồ đặt DÂN trong mọi mối quan tâm của Người. Ảnh tư liệu  

Khi về một nhà máy hay xí nghiệp nào, Bác không báo trước, không cho đón rước linh đình, treo khẩu hiệu long trọng. Bác đến thăm thực chất là về với dân. Nơi đầu tiên Người thường ghé thăm là bếp ăn tập thể. Người xem từng suất ăn, nhắc nhở lãnh đạo phải quan tâm đến bữa ăn của người lao động.

Có lần xuống một địa phương, mặc dù được mời cơm nhưng Bác từ chối, trên đường về ăn cơm nắm cùng với những người phục vụ. Hình ảnh ấy được chính quyền tỉnh Quảng Ninh ghi nhớ, xây thành nơi lưu niệm như bài học quý giá.

Về với đồng bào, Bác trực tiếp đi tát nước cùng dân, đi thăm từng cánh đồng, thửa ruộng, hỏi han và chỉ đạo cụ thể "trồng cây gì nuôi con gì".
Người phê bình một số cán bộ thường ngộ nhận cho là dân dốt nên không thèm học hỏi dân, hoặc khi làm được một số việc thành công đã vội cho mình là tài giỏi, và cảnh báo: "Từ xưa đến nay, quần chúng không bao giờ tin cậy và yêu mến những kẻ tự cao, tự đại, những kẻ có óc lãnh tụ, tự xưng ta đây là anh hùng".
Gần dân là truyền thống và cội nguồn sức mạnh của dân tộc. Các ông vua ngày xưa hiểu rất rõ sức mạnh "đẩy thuyền và lật thuyền cũng là dân" nên thường "tìm kế sâu rễ bền gốc" đó là "khoan thư sức dân". Nhiều quan tham bị phát hiện và xử rất nghiêm, rất nhanh chóng chứ không phải báo cáo qua các cấp, không bị "bẻ cong" hay "nén bạc đâm toạc tờ giấy". 

Cán bộ đến địa phương thì nhiều nhưng đó là những chuyến đi "tìm hiểu", nắm tình hình. Ít có những quyết sách nhanh chóng vì phải qua rất nhiều công đoạn. Nhiều trường hợp "nóng" nhưng đến khi có giải pháp thì đã nguội, thời cơ đã qua, chưa kể đến chuyện đùn đẩy, ỷ lại. Chuyện địa phương, bộ ngành lại được đẩy lên trên...
Căn bệnh "tha hóa"
Trong bốn nguy cơ ảnh hưởng đến sự tồn vong của chế độ,  có nguy cơ tham nhũng như Đảng đã nhận định. Tham nhũng đã làm băng hoại đạo đức lối sống, làm suy yếu tổ chức Đảng. Trong Nghị quyết Trung ương 4 (khóa 11) một lần nữa Đảng lại cảnh báo về nguy cơ trên.


Về vấn đề này, Bác đã chỉ ra nguyên nhân từ rất sớm, đó chính là căn bệnh tha hóa. Tha hóa của một bộ phận cán bộ đảng viên xuất phát từ bệnh hẹp hòi, chủ nghĩa cá nhân, từ đó làm suy yếu đến sức mạnh chiến đấu của Đảng. Họ coi tổ chức Đảng như một tổ chức để "làm quan, phát tài", để lôi kéo bè phái, "cánh hẩu" với nhau.


Trong tác phẩm "Sửa đổi lề lối làm việc" Bác phê phán gay gắt những cán bộ, đảng viên mắc phải bệnh trên, từ đó sinh ra các thứ bệnh nguy hiểm như:


- Ham dùng người bà con, anh em quen biết, bầu bạn, cho họ là chắc chắn hơn người ngoài


- Ham dùng những kẻ khéo nịnh hót mình, mà chán ghét những người chính trực.


- Ham dùng những người tính tình hợp với mình, mà tránh những người tính tình không hợp với mình.


Ngày nay đó chính là những căn bệnh rất phổ biến mà như Người phân tích sâu sắc: "Nhiều thứ bệnh, như chủ nghĩa địa phương, chủ nghĩa bản vị, chủ nghĩa cá nhân, khuynh hướng tham danh vọng, tham địa vị, dìm người giỏi, bệnh hủ hóa, v.v... đều do bệnh hẹp hòi mà ra!...


Vì ham danh vọng và địa vị, cho nên khi phụ trách một bộ phận nào, thì lôi người này, kéo người khác, ưa ai thì kéo vào, không ưa thì tìm cách đẩy ra..."


Chúng ta bây giờ thường hay nói đến lợi ích nhóm, đấy là xuất phát từ những căn bệnh trên mà ra.
Hệ lụy của bệnh đó trong công tác cán bộ là không tìm được, hay không muốn sử người tài, người giỏi hơn mình, không bố trí được người phù hợp với công việc "ham dùng những cán bộ hợp với mình", "ưa ai thì kéo vào, không ưa ai thì đẩy ra".


Chúng ta đã có nhiều bài học khi sáp nhập hoặc chia tách tỉnh, huyện hoặc các công ty, xí nghiệp thời gian vừa qua. Chính những căn bệnh trên đã ảnh hưởng đến việc hoàn thành nhiệm vụ. Tệ nạn bè phái nhóm nọ nhóm kia tranh giành vị trí, quyền lực dẫn đến đấu đá nhau quyết liệt. Ở một vài địa phương thì lôi kéo con em dòng họ hợp thành bè phái.


Trong xã hội hệ lụy đó là những nguy cơ làm suy yếu sức mạnh của nền kinh tế. Họ đặt lợi ích nhóm, lợi ích cá nhân nặng hơn lợi ích tập thể, lợi ích đất nước. Đất đai, tài nguyên nhiều khi chưa phục vụ cho phát triển đất nước mà vào những mục đích khác nhau của nhóm lợi ích.


Nhiều chuyên gia cảnh báo nguy cơ của lợi ích nhóm dẫn đến chi phối cả chủ trương chính sách. Điều này nguyên TBT Lê Khả Phiêu đã nhấn mạnh: Sự tồn tại của cái gọi là dây lợi ích quyền lực, của nhóm lợi ích, của mối quan hệ quyền lực và đồng tiền chi phối dẫn đến tình trạng lạm quyền, chạy chức, chạy quyền, tham nhũng, cục bộ.


Trong chuyện "nóng" về đất đai hiện nay cũng là hệ lụy của những căn bệnh trên. Nhiều vụ giải phóng, cưỡng chế đã nhân danh chính quyền để thu hồi đất của dân trái luật. Vụ Đoàn Văn Vươn là một ví vụ cho việc xa rời dân, không tin dân và hơn hết phải chăng là lợi ích nhóm?


Bác phê phán rất nặng chủ nghĩa cá nhân coi đó là nguy cơ của mọi nguy cơ làm suy yếu Đảng, làm giảm lòng tin của quần chúng với dân. Lợi ích nhóm là sự biến tướng hay phát triển của chủ nghĩa cá nhân. Nguy hiểm của lợi ích nhóm cao hơn hẳn chủ nghĩa cá nhân vì nó dám nhân danh tổ chức, nhân danh tập thể để "làm quan phát tài".


Nếu như chỉ vì cá nhân thì dễ phát hiện dễ bị lôi ra ánh sáng nhưng nhân danh tổ chức, tập thể thì có thể lẩn trốn, che đậy.


Những cảnh báo trên của Người cách đây hơn nửa thế kỷ vẫn nguyên giá trị. Nguy cơ quan liêu, xa dân, tha hóa của một bộ phận cán bộ đảng viên là những lực cản trên con đường thực hiện mục tiêu "dân giàu nước mạnh xã hội dân chủ công bằng, văn minh" mà cả dân tộc đang hướng tới.



Học tập Bác chúng ta cần nhìn thẳng vào thực trạng hiện nay để có giải pháp. Và điều quan trọng là nói phải đi đôi với làm, "nói và làm" như chính cố Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh phát động.
Tác giả: NGUYỄN ĐĂNG TẤN (TVN)

Chỉ văn minh phần xác

Những vật vô tình đã dần làm chúng ta mất đi nhân tính. Chúng ta nâng niu chúng nhưng lại quay lưng vô cảm với đồng loại. Đó là mặt trái của công nghệ, hay đó là một câu trả lời thật đơn giản: Nếu không lấy văn hóa làm nền tảng, con người sẽ sống ngày càng man rợ!


Nhiều người đã giật mình khi nghe chuyện hai ông bà cụ muốn đến với nhau ở tuổi 91. Ở tuổi đó mà họ vẫn thể hiện sự trân trọng cuộc sống và tình người.

Ở phía ngược lại, chúng ta lại lạnh lưng với những vụ chém giết man rợ của nhóm côn đồ trên đê sông Đáy. Xa hơn nữa là chuyện cô bé xinh đẹp bị săm hình rết lên mặt, ba thanh niên trẻ tuổi vô cớ dội nước người đi đường...

Điều gì đáng giật mình hơn? Nên bước ra với cuộc đời mỗi sớm mai hay thu mình giữ lấy thân?
Một câu hỏi mà nhiều người đã không nghĩ tới: Sao các nước phát triển "lắm tiền nhiều của" mà người ta vẫn đầu tư rất nhiều vào văn hóa? Đương nhiên, họ không thích chơi trội như đám cưới đình đám của đại gia Việt. Với họ, danh tiếng luôn đi trước tiền bạc. Danh tiếng tự nuôi sống mình bằng chữ tín chứ không cậy nhờ vào đồng tiền để đánh bóng.
Tôi đã chứng kiến một người nước ngoài sang trọng vuốt thẳng từng tờ bạc lẻ khi trả tiền một tách cà phê. Trước đó, ông đã xin chút nước sôi để khuấy đều và uống nốt những hạt đường dưới đáy tách. "Một ứng xử văn hóa của một người văn minh", anh bạn ngồi cạnh tôi khi đó đã thốt lên như vậy....
Giờ đây, khi đời sống tiêu dùng đã phần nào bão hòa thì nhiều người mới thấm: Xế hộp để mang theo đao kiếm, máy tính để chat sex, sắm điện thoại sành điệu để con trẻ lột áo quay phim nhau. Trẻ em được chăm chút bằng phiếu bé ngoan để rồi ra đường nhập vào bầy sát thủ... Tất cả đều nói lên một điều: tiền bạc và công nghệ không thể làm thay phần việc của "bà mẹ văn hóa".

Phải chăng, càng hiện đại về phần xác thì lại càng man rợ về phần hồn. Tục săn đầu người của các bộ tộc có đáng sợ bằng việc thanh niên có học chặt người thành nhiều mảnh vứt mỗi tỉnh một phần? Tục hiến tế trinh nữ có man rợ bằng việc cưỡng hiếp rồi giết chết các cô gái? Thậm chí, có kẻ còn nhẫn tâm cưỡng dâm cả xác chết...

Ảnh minh họa: DNSG
Tuy chỉ là một bộ phận trong xã hội nhưng ung nhọt đó đủ làm tê tái cả một cơ thể cộng đồng.
Tóm lại, văn hóa là cái không thể trao đổi trong đời sống tiêu dùng, không thể trực tiếp đáp ứng được những đòi hỏi quen thuộc mà chúng ta thường định tính là "miếng cơm, manh áo". Nhưng cao hơn bất kỳ sức mạnh, hay luật lệ nào, nó có thể kiểm soát được nhân tính.
Vào thời điểm cuộc sống còn đơn giản, kinh tế và công nghệ chưa phát triển, thực ra vai trò của văn hóa không lớn lắm. Bởi lẽ, con người có ít cái để tính, ít ham muốn và kiêng nể nhau. Thế nhưng, khi tất cả đã phát triển, tư duy lợi nhuận, sức mạnh cộng nghệ... dễ làm người ta lóa mắt.
Một chiếc ti vi công nghệ mới, mạng internet tốc độ cao đủ tạo nên một thế giới ảo khiến bạn coi thường tình cảm với người hàng xóm. Ngồi trong xe hơi sang trọng không còn cảm giác chạm mặt người qua đường. Kéo, thả màn hình cảm ứng có thể tâm sự không giới hạn, thay vì đến tận nhà thăm hỏi một người thân và cảm nhận cuộc sống của họ... Chúng ta đã tạo ra và rồi chính chúng ta lại bị vây hãm giữa bầy "quái vật" công nghệ đó. 

Những vật vô tình đã dần làm chúng ta mất đi nhân tính. Chúng ta nâng niu chúng nhưng lại quay lưng vô cảm với đồng loại. Đó là mặt trái của công nghệ, hay đó là một câu trả lời thật đơn giản: Nếu không lấy văn hóa làm nền tảng, con người sẽ sống ngày càng man rợ!

Theo Doanh nhân Sài Gòn